Ở một tiểu trấn xa xôi mà có thể tích lũy được đến hơn năm trăm hai thật là không dễ dàng, Tô Tô bật cười, toàn bộ số tiền này chắc là toàn bộ vốn liếng của hắn đi, cứ vậy mà cho nàng, một người “quả phụ” vừa mới biết không lâu, quả nhiên là tính cách của hắn.
Hắn chưa nói xong, cho dù không nói Tô Tô cũng có thể đoán được. Đừng gạt ta, nếu không ta làm quỷ cũng không tha cho ngươi.
Đạm Đài Tẫn tính cách cố chấp đã khắc vào bên trong, lừa hắn về tiền bạc còn dễ nói, nhưng mang theo tình cảm của hắn mà chạy trốn, chỉ sợ trước tiên hắn sẽ giết nàng sau đó liền tự sát.
Đêm nay Tô Tô ôm A Mật ngủ rất ngon. Mất đi hắn một ngàn năm, đây là lần đầu tiên nàng có thể ngủ an yên như vậy, bởi vì Đạm Đài Tẫn ngay sát vách, nàng mở to mắt là có thể nhìn thấy hắn.
Ngược lại Bạch Tử Khiên lại không ngủ được. Hắn từ nhỏ đã có trực giác nhạy cảm vượt qua trực giác của phàm nhân, năm đó phu phụ Bạch gia xảy ra chuyện, trong lòng hắn luôn có dự cảm bất thường, nghĩ hết mọi biện pháp để giữ họ lại, thế nhưng bọn họ chỉ cho là hắn nói đùa, an ủi đáp ứng hắn ở lại, nhưng trong đêm mưa gió vẫn ra cửa như cũ.
Hắn gối lên tay mình, trằn trọc trở mình.
Bạch Tử Khiên trong lòng rõ ràng, Tô Tô cùng A Mật lai lịch bất phàm. Trong hồi ức lúc nhặt về A Mật, tiểu cô nương ở trên tàng cây, cao như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-cam-chac-kich-ban-be/875456/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.