Bầu trời u ám. Tô Tô đi ra khỏi Ma Vực, lục giới ngày càng giống trong trí nhớ của nàng, ma khí khuếch tán khắp bốn phía, linh khí càng ngày càng mỏng manh. Cuối cùng vẫn đi đến bước này.
Rút đi tà cốt của Đạm Đài Tẫn, trì hoãn mọi việc xảy ra, nhưng chỉ cần Cửu Chuyển Huyền Hồi trận bên trong Ma Vực mở ra, linh khí của thế gian vẫn sẽ bị chuyển hoá thành ma khí. Một người bất ngờ tiến về phía nàng.
Nhìn rõ bộ dáng của hắn, Tô Tô ngoài ý muốn nói: “Phù Nhai?”
Nguyệt Phù Nhai mang theo kiếm, nhẹ giọng nói: “Sư tỷ.”
“Đệ tại sao lại ở chỗ này?” Tô Tô nghi ngờ nói, bởi vì nguyên nhân Huyễn Nhan châu, nàng khó tránh hoài nghi mọi thứ mình nhìn thấy có phải là thật hay không.
Nguyệt Phù Nhai mấp máy môi: “Sau khi tỷ tới Ma Vực, đệ vẫn luôn một mực đợi tỷ ở đây.”
Tiểu sư đệ luôn nghiêm túc tới mức cứng nhắc ngày xưa hôm nay như biến thành một người khác, Tô Tô không thể nói rõ tâm trạng của mình bây giờ là cao hứng hay là khổ sở.
“Phù Nhai, đệ sao vậy?”
“Hôm đó người tiên môn đi Ma Vực thảo phạt Hạn Bạt, trùng hợp gặp Ma Thần xuất thế, đệ nghe thấy tỷ gọi đệ tử Tiêu Dao tông là Đạm Đài Tẫn, nhưng không phải hắn tên là Thương Cửu Mân sao?”
Tô Tô trầm mặc một lát: “Hắn đã từng… gọi là Đạm Đài Tẫn.”
Nguyệt Phù Nhai dùng ánh mắt bướng bỉnh nhìn nàng, tựa hồ muốn lộ ra ý cười, thế nhưng lại có chút khó khăn: “Sư tỷ, đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-cam-chac-kich-ban-be/875447/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.