Sai rồi? Tô Tô nhìn hắn. Không, hắn cũng không sai.
Chuyện được sống ai cũng không sai cả. Hắn sinh ra là quân chủ ma giới, ẩn núp vài vạn năm, giữa trời đất mới có một người tà cốt. Hắn sinh ra đã không biết tôn nghiêm cùng lương thiện là gì, một lòng chỉ muốn tiếp tục sống, khao khát sức mạnh.
Sai lầm duy nhất là, nàng sinh ra là Tiên Thai, hắn sinh ra là ma vật.
Có việc nàng không muốn thừa nhận, nàng ở trong giấc mộng đã thật sự động tâm, ở năm trăm năm trước cũng đã động tâm. Người động tâm trong lòng mới có oán khí.
Tô Tô có mấy phần tức giận chính mình, rõ ràng tu Vô Tình đạo, rõ ràng mọi chuyện đã qua năm trăm năm.
Tô Tô nhìn xem Đồ Thần nỏ ma khí nặng nề, ánh mắt lại chậm rãi chuyển đến trên người Đạm Đài Tẫn.
Ma đồng* rút đi (con mắt hết đỏ) ma khí trên người hắn vẫn như cũ vẫn rất nặng, chỉ nhìn bộ dáng hắn bây giờ, ai cũng không thể nhìn ra hắn là người tu tiên.
“Trọng Vũ”
Trọng Vũ cầm xuất hiện trong tay nàng, nàng cắn răng nhìn hắn.
Đồ Thần nỏ cảm nhận được sát khí, xung quanh xuất hiện cuồn cuộn sát khí. Hắn không có nhúc nhích, không có cầm Đồ Thần nỏ lên, nếu như không chứng kiến cảnh hắn đánh bại Công Dã Tịch Vô, Tô Tô nhìn thần sắc của hắn, cho rằng hắn đang bị ủy khuất vô tội, là một thiếu niên phàm nhân suy nhược.
Nàng xoay người đi, cầm Trọng Vũ rời đi.
Tô Tô đi thật xa, ảo não ngồi xuống một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-cam-chac-kich-ban-be/875436/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.