Đã cùng Đạm Đài Tẫn thỏa thuận cẩn thận, Tô Tô nhủ với mình, lần gặp lại hắn này nhất định trong lòng không được suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác, quan trọng nhất bây giờ là tìm Công Dã Tịch Vô.
Tàng Hải thu mai rùa trở về, sắc mặt khó coi.
Bốn người ngồi dưới gốc cây hoa lê bên thạch đình ở Trương Phủ, Tàng Hải đem quẻ tượng cho bọn hắn nhìn: "Ta bốc quẻ cho đứa con chưa ra đời của Trương phu nhân, đây là quẻ sinh mệnh của nó."
Tô Tô nhìn về phía mai rùa Tàng Hải chỉ vào, phát hiện phía trên có một vết rách rất rõ.
Quẻ sinh mệnh có vết rách, chứng tỏ đứa bé không giữ được.
Tàng Hải cất mai rùa, lạc quan an ủi mọi người: "Có thể sẽ không tệ đến như vậy, ta học nghệ không tinh, mấy chuyện số mệnh này khó có thể nói trúng.
Lúc trước chỉ có ta và sư đệ ở đây, đứa bé dữ nhiều lành ít, bây giờ có thêm Lê sư muội cùng Diêu Quang sư muội tới, đứa bé khó giữ đó có thể sẽ sống sót."
Đạm Đài Tẫn nhấp một ngụm nước trà, nhìn Tàng Hải một chút.
Có thể mấy chuyện khác thì không, nhưng đối với xem bói, Tàng Hải có thiên phú xuất sắc.
Nếu xem bói cho tiên, Tàng Hải có lẽ tương đối phí sắc, linh lực bỏ ra cũng chỉ có thể dự đoán cát hung trong một thời gian ngắn, nhưng nếu là xem bói cho một phàm nhân, đối với Tàng Hải mà nói thì quá dễ dàng.
Hắn xem bói nói hài nhi không giữ nổi, tức là khả năng đứa bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-cam-chac-kich-ban-be/875420/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.