Trọng Vũ bay đến bên người Đạm Đài Tẫn, nhỏ giọng nói: "Ta muốn thương lượng với ngươi một chuyện."
"Nói."
"Chuyện ta là Thần khí, ngươi đừng nói ra, nếu nói ra thì sẽ có rất nhiều người đến tranh đoạt ta." Nói đến đây, Trọng Vũ bên trong đắc ý cố tình mang theo vài phần phiền muộn, "Đương nhiên đây là thương lượng, ta sẽ không nói chuyện ngươi có Ma khí Đồ Thần nỏ ra ngoài, thế nào?"
Đạm Đài Tẫn lạnh lùng giật giật khóe miệng: "Có thể."
Trọng Vũ thanh âm non nớt khuyên bảo nói: "Về sau ngươi đừng dùng Đồ Thần nỏ nữa, nó không giống ta, không phải một thứ tốt lành gì, khiến vạn vật mất đi tâm trí, ngươi sẽ nhập Ma đạo."
Bọn họ đi vào bên trong sơn cốc.
Trọng Vũ giải thích: "Đây là nơi Thần nữ Sơ Hoàng sinh hoạt, nhiều năm như vậy, thần thức của chủ nhân vẫn một mực bồi hồi ở đây."
Tô Tô đi vào, liền cảm nhận được một làn gió nhẹ nhàng phất qua mặt.
Mấy con tiểu linh điểu ngậm lấy giỏ trúc, bỏ vào trước ngực Tô Tô.
Tô Tô trong thấy bên trong có mấy linh quả đỏ rực, Trọng Vũ nói: "Tô Tô, Tô Tô, mau nếm thử xem, đây là linh quả chỉ có ở Thượng cổ, rất tốt cho tu vi."
Nói xong nó mới nhớ phải cảnh giác Đạm Đài Tẫn, sợ hắn gϊếŧ người đoạt bảo.
Mí mắt Đạm Đài Tẫn không chút động đây, làm như không nghe thấy gì.
Đồ vật trong sơn cốc đều là giả, chỉ là một bức tranh dưới ngòi bút của chủ nhân. Chỉ có mấy quả Linh quả này là thật. Trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-cam-chac-kich-ban-be/875401/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.