Edit: Tiểu Manh
Beta: Mễ Mễ, X
~~~
Đạm Đài Tẫn đi vào đó một thời gian, vẫn chưa ra ngoài.
Ngụy Hỉ cũng không có cách nào, đành phải gọi Diệp Trữ Phong đến.
Hiện tại mỗi người trong cung đều cảm thấy bất an, thậm chí dân gian còn đồn đãi nói Đạm Đài Tẫn trời sinh là điềm xấu, thời tiết mùa đông mới có thể quỷ dị như vậy.
Trước nay Dương Ký đều bo bo giữ mình, thời gian này hoàn toàn không đáng tin cậy. Hiện giờ người vừa không sợ chết vừa lại có năng lực chỉ còn Diệp Trữ Phong. Nghe nói giữa Diệp đại nhân cùng Bệ hạ có khế ước gì đó, nói mọi chuyện cho hắn ta, hắn ta cũng không có khả năng phản bội Bệ hạ.
“Thật không dám giấu giếm, Diệp đại nhân, cung điện Bệ hạ đã mơ hồ truyền ra... mùi hương kia nhiều ngày. Thân thể cô nương không giữ được, người đã chết, sao không để ngài ấy xuống mồ an bình?”
Diệp Trữ Phong gật đầu: “Đa tạ Ngụy công công đã báo.”
Diệp Trữ Phong gấp rút trở về từ thành Lâm Nguy, cũng không nghĩ tới qua hơn một tháng, Đạm Đài Tẫn thế nhưng còn chưa hạ táng thi thể Tam muội muội, không trách được biểu tình các cung nhân hoảng sợ, giữ kín như bưng.
Ở triều đại này người chết là lớn nhất, hành vi này của Đạm Đài Tẫn làm người ta nổi da gà.
Ngụy Hỉ thở dài.
Ông ta không dám nói cụ thể Bệ hạ đã làm gì cho vị Diệp đại nhân này.
Ai mới là chủ tử, trong lòng Ngụy Hỉ rất hiểu rõ. Quyền sống chết của mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-cam-chac-kich-ban-be/875389/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.