Edit: Hữu Sênh
Beta: X
~~~
Quả nhiên, Thái đại nhân chết đã bị che giấu.
Dù nói với bên ngoài là do lúc trên đường về quê để dưỡng lão gặp phải sơn tặc, nhưng các đại thần ai cũng là những con cáo già, trong lòng tất nhiên đoán được chân tướng của sự thật.
Đổi lại những người khác là hoàng đế, có lẽ sẽ khiến cho quần thần xúc động phẫn nộ. Nhưng hoàng đế là Đạm Đài Tẫn, hắn nói giết người liền giết người, không chút nào hàm hồ, không cần thanh danh, cũng không biết xấu hổ.
Một hoàng đế như vậy, các đại thần có thể làm sao giờ!
Tóm lại dù không biết ai là người thoái nhượng đầu tiên, cũng không có ai đi tìm Đạm Đài Tẫn để rước đen đủi về mình.
Mọi thứ diễn ra sôi nổi, chỉ trong nháy mắt đã đến tháng sáu.
Trước đại điển đăng cơ một ngày, Tô Tô mặc thử phượng bào, phượng bào màu đỏ lộng lẫy tầng tầng lớp lớp, những sợi chỉ vàng tỏa sáng lóng lánh dưới những tia nắng của mặt trời.
36 vị tú nương, làm khoảng hai tháng mới làm ra được bộ xiêm y này.
Ngay cả Nhập Mộc Ngưng đều không thể không thừa nhận, xiêm y này thật sự quá đẹp.
Tô Tô vừa mới thay y phục thì bỗng có người bẩm báo là Diệp Băng Thường tới.
“Thời tiết hôm nay thật không tồi, Tam muội muội có muốn đi dạo cùng ta không?” Diệp Băng Thường nói.
Hốc mắt nàng ta ửng đỏ, ai nhìn cũng có thể biết được nhất định là nàng đã khóc. Các cung nữ nhìn Tô Tô, lại nhìn Diệp Băng Thường, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-cam-chac-kich-ban-be/875382/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.