“ Tam tiểu thư, người cứ chạy trước đừng quay đầu lại.”
Lúc Lê Tô Tô có ý thức, bỗng nhiên bị người khác đẩy.
Nàng bị trượt chân, từ trên sườn núi lăn xuống.
Tháng mười hai, trên mặt đất đầy tuyết đọng, lạnh đến thấu xương, trên người cũng đau.
Đến lúc sắp đụng vào sườn núi, trên cổ tay của Lê Tô Tô, bỗng chốc xuất hiện một chiếc vòng tay ngọc trắng.
Vòng tay này lưu chuyển năm màu, nàng khó khăn lắm mới ổn định được thân mình.
Lê Tô Tô đầu váng mắt hoa, sau một lúc lâu mới hồi thần.
Lọt vào trong mắt là một mảnh trắng xoá, nàng từ trên mặt đất ngồi dậy, phát hiện mình thật là chật vật.
Áo khoác trên người bị bẩn, búi tóc thì rơi xuống dưới, trên chân giày thêu cũng bị rơi một chiếc.
Tô Tô chống lên thân cây, từ trên mặt đất ngồi dậy.
Trên tay nàng là vòng ngọc, truyền đến một giọng nói nhỏ, nó nghiêm trang : “ Chủ nhân, đây là nhân gian 500 năm về trước.”
Bầu trời vẫn còn tuyết rơi.
Tô Tô vươn tay, bông tuyết rơi xuống lòng bàn tay nàng, chốc lát bị nhiệt độ cơ thể hoà tan, trong không khí tràn ngập linh khí.
Khuôn mặt nhỏ của nàng tái nhợt, lộ ra vài điểm kinh ngạc.
Thế giới 500 năm sau, là nơi tràn ngập sương đen, yêu ma quỷ quái hoành hành, linh khí thưa thớt, ít đến đáng thương.
“ Diệp Tịch Vụ đồng ý nhường thân thể cho ta?” Vòng ngọc dừng một chút, nói : “ Nàng nói, nàng hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-cam-chac-kich-ban-be/875313/chuong-1.html