Trời đã dần tối, hàng loạt ánh đèn chiếu sáng dọc hai bên con đường, một cô gái mặc bộ váy áo công sở vừa bước đi trên vỉa hè vừa không ngừng nghĩ đến chuyện vừa xảy ra lúc nãy. Nét mặt lộ rõ cảm xúc ấm ức lại bực tức.
Tầm mười phút trước, phía ngoài cổng nhà hàng sang trọng, một gã trung niên béo ú, vẻ mặt cau có đưa ngón tay chỉ chỉ về phía một nữ nhân viên đang đứng rụt rè, người hơi cúi xuống tỏ ý cầu xin tha thứ. Giọng nói nghiêm nghị ồ ồ của hắn ta vang lên, âm điệu rõ mồm một sự chỉ trích:
- Lộ Phương, cô muốn làm mất mặt công ty hả? Chỉ là uống với đối tác vài ly rượu mà cô lại từ chối. Hợp đồng lần này nếu không ký kết được thì cô cũng chuẩn bị mất việc là vừa.
Sự bực tức khi nghĩ đến lời mắng nhiếc của người quản lý vì cô không chịu tiếp rượu đối tác, trong khi chuyện đó vốn dĩ không thuộc trách nhiệm của cô.
Bước chân của Lộ Phương mỗi lúc càng giẫm mạnh, sự bực tức dâng trào hiện rõ trên gương mặt, hai đầu chân mày nhíu lại đến mức sắp đụng vào nhau. Cô vừa bước đi vừa lầm bầm tức tối:
- Ỷ thế là cấp trên rồi muốn nói gì thì nói, ép buộc nhân viên làm theo ý ông ta. Tôi trù ông ra đường bị chó cắn, ăn cơm thì mắc nghẹn, đi tắm thôi cũng bị cảm lạnh. Đúng là tức chết đi được mà.
Vừa đi vừa làu bàu trù ẻo kẻ quản lý bất công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-mieu-dai-nhan-tinh-yeu-bat-chot/2936037/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.