Sáng sớm Lộ Phương đã chuẩn bị đầy đủ thức ăn, dặn dò con mèo nhỏ thật kỹ:
- Giờ tao phải đi làm rồi. Mày có đói thì ăn thức ăn tao đã đặt sẵn trên bàn. Ngoan chiều tao về. Tạm biệt cục cưng.
Cô rời khỏi nhà, nó nhìn theo cô, tiếng cửa đóng lại, ánh mắt nó lộ rõ vẻ sắc sảo, tinh ranh. Con mèo nhỏ phóng vội ra hành lang, tận mắt nhìn thấy Lộ Phương đã bước a khỏi cổng chung cư mới yên tâm.
Đôi mắt nó hơi nheo lại, dường như tâm trạng đang ngẫm nghĩ về chuyện gì đó chẳng chút tốt lành.
Trong đầu nó hiện lên hình ảnh một người đàn ông cùng đám thuộc hạ, thái độ gã kia ngông cuồng lại đắc ý, lời nói phát ra khản đặc, hả hê, từng câu từng chữ cứ văng vẳng bên tai con hắc miêu không sót một chữ:
- Sao hả? Đứng lên đi nào, tiếp tục đi chứ! Đường đường là người thừa kế của tộc ma cà rồng mà chỉ có thế này thôi à. Thật là hữu danh vô thực.
Nghĩ đến đây, ánh mắt nó càng giận dữ, cảm giác bị xúc phạm lẫn hạ bệ. Cục tức này, con hắc miêu nuốt chẳng trôi: "Tiêu Kiện Minh, mày sẽ phải trả giá".
Con mèo đưa mắt nhìn dọc ngó xuôi ra phía đường lớn, nó dường như muốn kiếm tìm một điều gì đó. Nó le lói suy nghĩ trong tâm trí: "Phải đi xem xét phía bên ngoài, tìm cách liên lạc với người trong tộc".
Hắc miêu rời khỏi nhà, nó luồn lách qua các nẻo đường, nhưng mèo tính không bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-mieu-dai-nhan-tinh-yeu-bat-chot/2936032/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.