Chỉ chưa đầy hai tiếng sau, một người đàn bà tuổi ngoài năm mươi đã bấm chuông cửa nhà Lộ Phương, trên tay còn bế theo một con mèo tam thể xinh xắn.
Mời bà ấy ngồi xuống ghế, Lộ Phương bỗng chốc cảm thấy có chút không đành lòng: "Không ngờ bà ấy đến nhanh như vậy. Chẳng lẽ phải xa Sun rồi sao?".
Bà ấy là dì Lan nhà ở cuối đường, ban nãy nói chuyện qua điện thoại, dì Lam chỉ hỏi cô việc nhặt được một con mèo trên đường rồi úng mở không nói rõ thêm cả ngoài việc nói rằng lát nữa sẽ ghé nhà cô nói chuyện. Vì vậy Lộ Phương vẫn chưa rõ dì ấy có phải là chủ nhân của con hắc miêu này hay không.
Con mèo cái tam thể nằm trên đùi dì Lan liên tục nhìn về phía hắc miêu, trông nó hệt y đã tìm được người "bạn đời" vừa ý.
Lộ Phương nở nụ cười gượng gạo cất lời:
- Dì Lan à, dì là chủ nhân của con mèo đen này sao?
Nghe cô hỏi dì Lan, hắc miêu đưa mắt nhìn cô, ánh mắt hậm hực: "Sao mà vậy được. Tức ghê."
Bà ấy lắc đầu, vẻ mặt tràn đầy năng lượng:
- À không, thật ra thì chuyện là nhà dì Lan có nuôi một con mèo cái đã được hơn hai năm, mà nó rất ít hay ra ngoài. Dì muốn có thêm vài ba bé mèo con cho vui nhà vui cửa. Nên muốn ngỏ ý cho mèo nhà dì cùng hắc miêu của con...phối giống ấy mà.
Sun mèo đen nghe vậy bàng hoàng, từng sợi lông tơ mềm mại như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-mieu-dai-nhan-tinh-yeu-bat-chot/2936024/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.