Người đàn ông tuấn tú ôn nhu nhìn cô, dù chỉ vừa mới gặp gỡ nhưng ánh mắt đã dịu dàng say đắm đến lạ thường.
Nhưng ánh mắt trìu mến ấy như đang khiến cô mất dần đi ý thức và rồi chẳng còn hay biết những chuyện đang xảy ra.
Một lần nữa, Lộ Phương tỉnh dậy sau khi đột ngột thiếp đi mà chẳng rõ nguyên do. Cảm nhận cơ thể đang được nằm êm ái trên giường, cô đảo mắt nhìn quanh. Ý thức lúc này vẫn còn mơ màng, đầu óc trống rỗng.
Người đàn ông lạ lẫm vừa rồi đỡ lấy cô đang ngồi ngay bên cạnh. Anh ta đưa con dao sắc nhọn, loé sáng dưới ánh đèn phòng kề sát vào lòng bàn tay. Không chần chừ mà dứt khoát rạch một nhát, tự mình làm chính mình bị thương, máu lập tức tuôn ra. Anh ta chẳng những không tỏ ra đau đớn, ngược lại còn bình thản, thư thái đến lạ thường.
Anh ta đưa bàn tay đang chảy máu đến gần sát miệng cô, giọng nói từ tốn:
- Uống đi.
Chẳng rõ vì sao cô lại răm rắp nghe theo mà chẳng cần suy nghĩ, cứ như có một mị lực nào đó từ anh ta khiến cô phải hành động theo.
Cô hé môi, liếm máu trên bàn tay anh ta, mùi máu tanh tưởi loa toả trong miệng. Vài giây sau, cô bất chợt lấy lại tỉnh táo, vội vã ngồi dậy:
- Cái gì vậy?
Anh ta rút tay lại, liếm nhẹ vị trí vết thương, ngay lập tức miệng vết thương liền lại, lành lặn không chút dấu vết, mọi việc diễn ra nhanh như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-mieu-dai-nhan-tinh-yeu-bat-chot/2936019/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.