Khoảng cách gần nhau đến thế này, nhưng với cô cả hai chỉ là người xa lạ mới gặp gỡ. Lộ Phương không thể chấp nhận chuyện anh tấn công cô sỗ sàng như vậy.
Vừa nghe anh nói ra điều kiện, cô đã lập tức thẳng tay đẩy anh ra rồi đứng dậy:
- Này, tôi không phải hạng người tuỳ tiện. Sao có thể chuyển đến đây sống cùng anh chứ?
Anh vẫn trưng ra vẻ mặt "vô sỉ", mỉm cười ngồi xuống ghế, phong thái mang chút cao ngạo:
- Cô yên tâm đi. Tôi không có hứng thú với ngực phẳng.
Rõ ràng là anh đang nói dối không chớp mắt, ngực cô có phẳng hay không, anh là người biết rất rõ. Ấy vậy mà vẫn tỏ ra "vô tội vạ".
Cô nghe lời này từ anh thì có khác nào lời xúc phạm, cô không thốt lời thẳng thừng ra ngoài, nhưng suy nghĩ trong đầu lại đang muốn bùng nổ: "Tôi rõ ràng cũng được cỡ B cup nhé!"
Môi anh lại cong lên, nụ cười khó hiểu như được toan tính từ trước:
- Lộ tiểu thư cứ yên tâm. Căn nhà này chẳng những tuyệt đối an toàn lại đầy đủ tiện nghi. Mỗi ngày đi làm, tan ca tôi sẽ căn dặn tài xế đưa đón cô. Ngoài ra, cơm ăn, chỗ ở cũng tuyệt đối không làm cô thất vọng. Tại sao cô không thử suy nghĩ lại?
Nghe đến đây, ánh mắt cô sáng rỡ, gương mặt như toả ra nguồn năng lượng tích cực. Nghĩ đến việc không phải trả tiền nhà như căn hộ nhỏ ở chung cư đang thuê, lại thêm chế độ được tài xế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-mieu-dai-nhan-tinh-yeu-bat-chot/2936012/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.