Sáng sớm hôm sau điện thoại trong nhà vang lên. Nhìn thấy màn hình hiển thị lên số di động của tôi, trong lòng nhất thời mừng như điên.
"Alo, tìm ai vậy?"
"Xin hỏi đây có phải nhà của Lý Đông Hải không?"
"Chính là tôi nè."
"Tôi là Lý Hách Tể, tối hôm qua di động của cậu rơi trên xe tôi."
Tôi nhịn cười, nói: "A, hóa ra di động của tôi bị rơi trên xe anh. Vậy tôi sẽ đến chỗ anh lấy lại."
"Được thôi, nhưng mà khi đến nơi cậu nên gõ cửa."
Xem ra Hách Tể đối với sự kiện của tôi ngày hôm qua trong lòng vẫn còn sợ hãi nha.
Ngân nga một bài hát nhỏ khi đang cạo râu, tiếp theo đắp lên một cái mặt nạ.
"Con trai à, mặt của con thật sự đã rất hoàn mỹ, còn bảo dưỡng như vậy mẹ sợ con ra ngoài bị sắc lang bắt cóc a. Mẹ không có tiền chuộc con đâu đó."
Tôi nhìn mình trong gương, nói: "Thế nhưng con nghĩ anh ấy đối với con vẫn không có ý gì đâu."
"Mẹ đã nói hắn là thẳng nam, làm sao có thể dễ dàng bẻ cong như vậy."
Ngẫm lại cũng đúng, bất quá không phải như vậy mới có tính khiêu chiến sao?
Tôi gọi một chiếc taxi đi đến chỗ hắn, tuy rằng có hơi mắc tiền nhưng đỡ phải chen chúc như ở các phương tiện giao thông công cộng, người sẽ toàn mồ hôi.
"Đông Hải? Sao lại là em?"
"Tới tìm bạch mã vương tử của các chị á."
Tôi như trước, quen cửa quen nẻo đến cửa phòng quản lý, vừa định gõ cửa thư ký đã nói: "Cậu chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-ly-tong-hach-hai/1101479/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.