Ngọc bước vào ngó nghiêng đây đó như muốn tìm cái gì.
– Cô ta đâu rồi?
– Em tìm cô ấy làm gì, bộ ghen hả? Hahaha… – Thiên cười.
– Anh… anh, rốt cuộc cô ấy đâu – Ngọc có vẻ nghiêm túc.
– Theo anh, anh cho em biết cái này – Nói rồi Thiên đi ra ngoài và Ngọc theo ngay sau đó.
– Được rồi nói đi. – Ngọc tức giận.
– Bình tĩnh nghe anh nói nè, em có yêu anh không? – Thiên nhìn vào mắt Ngọc.
– Sao anh hỏi điều đó? Bộ anh chán em rồi hả, à đúng rồi nên anh mới đưa cô kia về nhà, nói mau cô ta đâu. – Ngọc hết sức tức giận.
– Được rồi, từ từ nào! Tiểu Ly ra đây đi.
Lưu Ly biến ra trước vẻ mặt ngạc nhiên của Ngọc đơn giản cô chưa thấy thần tiên bao giờ cả.
– Cô ta là ai vậy, rốt cuộc cô ta là cái gì? – Ngọc chưa hết ngạc nhiên.
– Bình tĩnh, nghe anh nói, cô ấy là hộ vệ của anh, cô ấy là tiên nhân, anh cũng ngạc nhiên khi mới gặp cô ấy.
– Vậy rốt cuộc anh là ai, anh đến từ đâu?
– Anh không biết nữa, có thể anh là người cũng có thể là tiên nhưng điều đó không quan trọng quan trọng là anh luôn yêu em, em là tất cả đối với em, anh yêu em là thật lòng., Thiên ôm lây Ngọc nói gấp gáp.
– Buông ra – Ngọc dãy dụa.
– Anh không buông, chỉ khi nào em nói cho anh em có yêu anh không thì thôi!
– Buông ra… hư hư… hic… hic. – Miệng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-long/81172/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.