Editor: Calcium
Mưa xuân rả rích ngập trời.
Mấy ngày nay đều mưa liên tục, mưa rơi liên tục khiến Tiểu Tước Hồng ủ rũ tới mức không lên nổi tinh thần. Đối với hắn thì loại thời tiết thế này nên ở yên trong phòng ngủ ngon, tốt nhất là sau giấc ngủ đó là mùa hè tới thì quá tốt! Nhưng tại sao trời cao lại sắp xếp loại nhiệm vụ này cho hắn cơ chứ!
Cái tên mặt than đang bị thương nằm trên giường dưỡng thương kia dựa vào cái gì mà bắt hắn đưa cơm qua đó chứ!
Thật sự là tuổi còn nhỏ thì không có nhân quyền mà, không đúng, là điểu quyền mới phải!
Thiếu niên mặt bánh bao mang theo hộp cơm chần chừ đứng trong sân hồi lâu không đi, một viên đá bị hắn đá qua đá lại đến hơn mười lượt rồi mà vẫn chưa có dũng khí đi gõ cửa.
Cuối cùng do một phát đá không chính xác mà cục đá lăn đến bên cạnh mương nước, lúc này Tiểu Tước Hồng mới đành nhận mệnh thở dài, vừa chuẩn bị giơ tay đẩy cửa thì một mũi tên gỗ bắn xuyên qua cửa sổ giấy, vừa vặn dừng lại trước mặt hắn.
Bên trong truyền tới thanh âm nam nhân lạnh lẽo tới tận xương tủy: “Ai?”
“Là, là ta.” Tiểu Tước Hồng há miệng run rẩy tránh né mũi tên bắn về phía trước, giận mà không biết phải phát tiết vào đâu: “Ngu Dương! Ngươi bị bệnh à? Ta có lòng tốt đưa cơm tới cho ngươi mà ngươi thiếu chút nữa làm ta mù mắt rồi.”
Ngu Dương khoác y phục dựa vào đầu giường, nửa người trên lộ ra giữa vạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-linh-ngan-bien/3894494/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.