Thời điểm những tinh anh hiếm khi cởi xe đạp – chở lão đạo sĩ chạy tới, Mộc Tuyết đã chạy đến nỗi sắp tắt thở.
Mà phía sau, bóng đen mất đi mục tiêu, bắt đầu tập trung công kích Hà Lệ Phong và tài xế. Tài xế muốn vào bụi cây trốn, Hà Lệ Phong giữ hắn lại.
“Chỗ không có bóng chỉ toàn là màu đen, càng dễ dàng bị công kích!“
Tài xế được nhắc nhở, thầm mắng mình ngốc xém chút thì mất mạng, hai người bọn họ đã bước không nổi, cước bộ càng ngày càng nặng, giống như đeo chì vậy.
“Này, tôi cảm thấy mấy cái bóng hình như bò lên chân của anh.” Tài xế nhìn đôi chân bất động của Hà Lệ Phong, kinh hồn táng đảm nhắc nhở.
Cho dù liều mạng, hai người kia một chút cũng không sợ. Nhưng giờ phút này bọn họ đều hoảng hốt sợ hãi, Hà Lệ Phong nả một phát súng dưới chân.
Oành! Tiếng súng vang dội quẩn quanh bầu trời.
Góc độ của viên đạn là đi xuống, tạo ra một cái hố trên mặt đất rồi biến mất, không thấy viên đạn.
Lần này hai người tuyệt vọng, bóng đen lại có thể cắn nuốt vật thể!
Nhưng, tại sao nó lại không cắn nuốt hai người bọn họ? Hà Lệ Phong và tài xế nhìn nhau, đột nhiên nhớ tới trong ngực bọn họ vẫn còn một thứ – ngọc lưu ly của Mộc Tuyết cho.
Mộc Tuyết cỏng Tống Ngôn Mục chạy không ngừng, trái tim cô đập loạn, có lẽ mũi – niêm mạc – phế mạc đều chỉ còn máu, khi hô hấp đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-lien-hoa-no-ro/2396672/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.