Ngậm nước từ không gian đem ra ngoài, sau đó nuốt xuống, Mộc Tuyết lập lại động tác này vô số lần, thường xuyên ra vào không gian làm cho cô vô cùng mỏi mệt, nhưng vì muốn loại trừ HIV, cô chỉ có thể không ngừng uống nước, chờ đợi nước trong hồ loại trừ bệnh độc.
Vì thế cô bắt đầu lộ trình thê thảm với WC.
Ngày hôm sau mẹ Hà biết tin tức này, bị dọa mất hồn, vừa tới bên ngoài bệnh viện thì hôn mê bất tĩnh. Sau khi tỉnh lại thì nắm tay con gái không buông, không ăn không uống chỉ biết ngồi khóc, bà cảm thấy số mạng của cô gái không tốt, luôn gặp nhiều chuyện xui xẻo như vật. Tống Ngôn Mục an ủi mẹ Hà, sau đó mời hộ lý tới chăm sóc Mộc Tuyết và mẹ Hà. Thấy Tống Ngôn Mục quan tâm con gái như vậy, mẹ Hà lại cảm thấy hài lòng. Năm đó khi bà vì học phí của Mộc Tiền Trình mà làm việc sinh bệnh, Mộc Tiền Trình cũng không có bỏ học dù chỉ một ngày để tới thăm.
Nhưng mà, lúc này mẹ Hà mới biết chú của Tống Ngôn Mục là ai, trong lòng bà vừa chua xót vừa an ủi, nghĩ rằng ít nhất thiệt thòi của con gái có thể đòi lại, hy vọng sớm ngày phá án.
Nhìn thấy Mộc Tuyết lại vào WC, mẹ Hà dừng suy nghĩ miên man, thân thiết hỏi,“Có phải vô nước biển nhiều quá rồi hay không?”
Mộc Tuyết từ chối cho ý kiến, thật ra cô một chút cũng không muốn truyền dịch, nhưng bác sĩ và y tá cưỡng chế, mặt Tống Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-lien-hoa-no-ro/2396616/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.