Nhóm tiểu thái giám bên trong Tước Cung cố gắng cúi thấp đầu không dám thở mạnh, hận không thể đem bản thân trốn xuống dưới đất, bọn họ vẫn luôn biết chủ tử của mình là Đệ nhất mỹ nhân của Phủ Quốc, có vô số quan to quý tộc như thiêu thân lao vào tranh giành, bọn họ cũng thấy việc được hầu hạ ở Tước Cung là một vinh dự lớn lao, cao hơn các nô tài khác một bậc, nhưng bọn họ trăm triệu lần không tưởng tượng được bản thân mình sẽ đụng phải cảnh tượng thâm cung bí hiểm hoàng gia loạn luân.
Phàn Diên đưa mu bàn tay lên sờ trán tiểu hoàng tử, "Chắc là không có gì nghiêm trọng."
Chỉ là bọn hắn lo lắng, thân thể thiếu niên từ nhỏ đã yếu đuối, vẫn là để ngự y kiểm tra một lần cho chắc chắn.
Đại tướng quân dù đã trút bỏ khôi giáp thì thân hình vẫn cao lớn như tòa núi nhỏ, giờ đây khuôn mặt lạnh lùng ngày thường thiếu đi vài phần sát khí sắc bén, thêm chút nhu tình yêu thương, hắn ta ngồi ở mép giường của Dư Ổ, bàn tay nhẹ nhàng lướt qua gò má ửng hồng, ánh mắt xâm lược chăm chú nhìn từng tấc da thịt của cậu. Ba năm không thấy, thiếu niên trổ mã càng làm người khác không thể nào rời mắt, ba năm hắn ta chinh chiến trên sa trường, mỗi lần kề cận bên bờ vực sinh tử đều nhờ có ý niệm muốn nhìn thấy thiếu niên này một lần nữa chống đỡ để hắn ta cố thể sống sót.
Phủ Triều Dục không thể nhìn thêm bộ dáng thâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-lien-hoa-my-nhan-dua-bon/3599839/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.