Chương trước
Chương sau
Khi Lục Kỳ Thâm được đưa lên xe cứu thương, y vô lực cố gắng mở mắt, ánh mắt nhìn tới nam sinh cao lớn đang gắt gao ôm lấy nam sinh nhỏ gầy, môi mỏng không tiếng động gọi: "Dư Ổ..."

Dư Ổ bị Dư Hàng như biến thành bạch tuộc ôm vào trong ngực, [Y đang nói gì?]

Hệ thống: [Y kêu tên ngươi... Từ từ... a a a a!!!!!!]

Đáy lòng Dư Ổ lộp bộp hỏi: [Lục Kỳ Thâm không phải chết rồi chứ?]

Hệ thống: [Giá trị công lược Lục Kỳ Thâm đầy!]

Dư Ổ: [...]

Hệ thống: [Tại sao ta cảm thấy ngươi một chút kích động cũng không có vậy?]

Dư Ổ dựa vào trong lồng ngực Dư Hàng, cảm nhận hô hấp nóng rực của cún con đang chôn trong cần cổ cậu, đáy lòng bực bội: [Thiếu chút nữa là xảy ra án mạng, kích động cái quỷ gì.]

Hệ thống: [Không cần lo lắng, không cần lo lắng, Lục Kỳ Thâm đã thoát khỏi nguy hiểm, chỉ có khí vận SSR mới có thể đả thương SSR, những người khác đối với bọn họ không thể tạo nên nguy hiểm gì, nếu SSR thực sự đã chết, quy tắc thế giới sẽ đi xuống điều tra, tới lúc đó chúng ta đều xong rồi, còn tốt, còn tốt.]

Dư Ổ vỗ vỗ an ủi cún con, [Lục cẩu sẽ không có việc gì, nhưng Dư Hàng sẽ có phải có chuyện.]

Đây là xã hội pháp trị.

Cảnh sát mang Dư Hàng đi, Dư Ổ cũng bị đem đi hỏi chuyện, đề cập đến người nhà Lục gia thì mọi chuyện sẽ nghiêm trọng hơn rất nhiều, bạn học run run rẩy rẩy đem những chuyện mình biết nói qua một lần, ánh mắt nhóm cảnh sát lại dừng lại trên người nam sinh xinh đẹp quần áo hỗn độn đang được Dư Hàng ôm vào trong ngực, ánh mắt đều bối rối.

Đúng vậy, dù là cảnh sát cũng không thể đem bọn họ tách ra.

Dư Hàng giống như sói con bảo vệ lương thực, gắt gao đem Dư Ổ ôm lấy, không cho bất kỳ ai tới gần, hơn nữa... Căn cặc thô to của nam sinh gắng gượng để trên mông Dư Ổ, để đến mức lỗ đít cậu co rút lại phân bố dâm thủy, nếu không phải tình huống không thích hợp, lúc này chắc hẳn sẽ là một hồi vui sướng tràn trề.

Lục Kỳ Thần đứng bên ngoài phòng thẩm vấn, nhìn hai người bên trong giống như dính liền vào nhau, mặt không biểu tình mở miệng: "Đem Dư Ổ mang ra."

Cảnh sát bên cạnh vẻ mặt chua xót: "Không phải chúng tôi không muốn mà căn bản không tách ra được."

Bác sĩ gây tê không thể tới gần, mà bởi vì hai người da thịt tiếp xúc nhau nên ông chủ khó hầu hạ này không cho phép dùng côn điện, lo lắng sẽ làm tổn thương tới nam sinh dung mạo xuất chúng kia, thế nên việc này càng khó giải quyết.

Tiếng giày cao gót dẫm trên mặt đất từ hành lang truyền tới, nữ nhân sau khi nhìn thấy Lục Kỳ Thần liền nhanh chóng tiến lên, hạ thấp phong thái xin lỗi: "Lục tổng, Hàng Hàng tuổi tác còn nhỏ nên không hiểu chuyện."

"Tuổi còn nhỏ?" Lục Kỳ Thần nhìn bà một cái, lạnh lùng nói: "Theo tôi được biết, quý công tử một tháng trước đã thành niên, đã có năng lực chịu trách nhiệm với pháp luật."

Nữ nhân vài lần xin lỗi cũng không khiến đối phương có ý tha thứ cho con trai của mình, đành hạ mặt khổ sở nói: "Lục tổng, ngài đại nhân không so đo với tiểu nhân, ngài muốn cái gì, Dư gia chúng ta đều nguyện ý trả giá."

"Cái gì cũng đồng ý?" Lục Kỳ Thần nhàn nhạt dò hỏi, đôi mắt nhìn tới mỹ nhân xinh đẹp trong phòng thẩm vấn, thân thể kia anh đã địt qua vô số lần nên đã biết, mỹ nhân động tình, đồ dâm đãng thiếu địt, một phút cũng không ngừng câu dẫn người khác, nếu không phải anh đứng ở đây, dung mạo cậu như vậy chỉ sợ vào cục cảnh sát cũng đừng nghĩ ra được nữa.

Nữ nhân theo tầm mắt của anh dừng trên người con riêng mà chồng mang tới, mơ hồ đã nhận ra đồ vật mà nam nhân muốn, bà có chút do dự, "Ba của Tiểu Ổ..."

"Bà chỉ cần gật đầu hoặc lắc đầu." Lục Kỳ Thần lạnh giọng.

Nữ nhân cắn răng: "Thành giao."

Người chồng vô năng kia của bà, biết con trai chính mình bị Tiểu Hàng ngủ cũng không dám nhiều lời, vinh hoa phú quý trước mặt, nhi tử của chính mình bất quá cũng chỉ là công cụ kiếm lời thôi.

Lục Kỳ Thần cởi áo khoác, lấy ra thuốc gây tê, giật nhẹ cà vạt rồi mở cửa phòng thẩm vấn ra.

Nam nhân to lớn, khí thế của người địa vị cao áp xuống, khuôn mặt lạnh lùng anh tuấn trước sau như một, Dư Ổ ngồi trong lòng nam hài hướng anh cười cười, không tiếng động gọi "Chú ơi." Quả nhiên, đôi mắt nam nhân tối sầm xuống.

Dư Hàng nhìn thấy nam nhân tiến vào cảm xúc liền xúc động, đôi mắt một lần nữa lại đỏ lên, cánh tay ôm lấy Dư Ổ nhô lên gân xanh, dùng sức co rút lại, Dư Ổ "A" một tiếng, "Hàng Hàng, đau."

Cánh tay siết chặt vội vàng buông ra, Dư Hàng hôn hôn người trong lòng xin lỗi, nhưng đôi mắt hắn vẫn cảnh giác nhìn nam nhân đang đi tới: "Anh muốn làm gì!"

Tay hắn bị còng lại không thể dùng sức, hơn nữa trong lồng ngực còn có người, động tác bị hạn chế, người thường thì có thể đối kháng, đối mặt với khí vận SSR không thể tránh khỏi mà rơi vào thế hạ phong, trong chốc lát, Lục Kỳ Thần đã đem thuốc mê đẩy vào trong thân thể Dư Hàng. Dư Hàng giãy giụa, dần dần mất đi ý thức, hắn muốn buộc chặt cánh tay lại, lại phát hiện cả người vô lực, người trong lồng ngực rời đi làm hắn muốn xốc lên mí mắt nặng trĩu, cuối cùng lại chỉ có thể cuồng loạn gọi trong đầu.

Ổ Ổ, Ổ Ổ, Ổ Ổ, đừng đi.

Dư Ổ bị hai tay nam nhân xuyên qua dưới nách ôm lên, bị ấn là lồng ngực rộng lớn, bàn tay nâng lấy mông cậu, hai chân cậu tách ra kẹp lấy eo rắn chắc hữu lực của anh, trước mặt đám đông mà bị ôm như vậy khiến Dư Ổ có chút ngượng ngùng, cậu hơi hơi giãy giụa, mông bị "Bang" tát một cái.

Khuôn mặt mỹ nhân nháy mắt đã hồng lên, ngón tay bóp chặt bả vai nam nhân, căm giận vùi vào vai anh, không có mặt mũi nhìn người khác.

Hệ thống đã sớm livestream cuộc đối thoại của Lục Kỳ Thần và dì Dư, Dư Ổ cũng biết bọn họ giao dịch thì Dư Hàng sẽ không có việc gì.

Hệ thống: [Ngươi cảm thấy ba ngươi sẽ đồng ý sao?]

Dư Ổ ghé vào trong lòng nam nhân, nhàn nhạt nói: [Sẽ đồng ý.]

Hệ thống: [Vì sao lại thế? Ngươi bị ba ba bán đi mà không thấy đau lòng sao?]

Dư Ổ nhắm mắt: [Có gì mà phải đau lòng, ba ba tiện nghi tự thân khó bảo toàn, bán ta ông ấy còn có thể có thêm một chút tiếng nói ở Dư gia, quá hời.]

Thế giới này là giả thiết, ba ba cậu là người ngoài khuôn mặt ra thì không còn có gì nữa, mang theo người kéo chân sau là cậu tới ở rể tại Dư gia, nói là bám lên phú bà cũng không có gì sai, một không bản lĩnh hai không có tiền, sớm biết cậu cùng Dư Hàng lăn lộn cùng một chỗ cũng mở một mắt nhắm một mắt, có thể cùng Lục gia làm giao dịch không chừng cảm thấy may mắn đi, dù sao cũng không phải ba ba thân sinh của cậu, không có gì phải đau lòng.

Nam nhân ôm cậu bước ra khỏi cục cảnh sát, sau khi ngồi trên xe, Lục Kỳ Thần bóp cằm cậu chuyển tới trước mặt anh, nhìn đến trên mặt mỹ nhân không có bất kỳ kinh sợ gì, ý vị thâm trường hỏi: "Em không thấy lo lắng cho Dư Hàng sao?"

Dư Ổ chớp chớp mắt, "Anh sẽ làm gì cậu ấy sao?"

Nam nhân cười nhạo, buông lỏng cằm cậu, đem người ôm lên đùi ép ngồi trên đống phồng to trước hông, "Dư gia dùng em đổi cậu ta về."

Dư Ổ nghiêng đầu, làm như khó hiểu, ngón tay ấn trên cơ bụng cứng rắn của nam nhân, "Đổi cậu ta về là sao?"

"Bảo bối." Khóe miệng Lục Kỳ Thần dần dần dâng lên ý cười, bàn tay mang tính ám chỉ mười phần xoa trên bờ mông cong nhiều thịt, tháo dây quần ra, đầu ngón tay thâm nhập, chậm rãi xoa nắn cặc nhỏ phấn nộn, "Tiểu Ổ về sau chính là con đĩ của chú, mỗi ngày phải mở chân nằm trên giường đợi chú trở về địt vào."

Mỹ nhân cắn cắn môi, mắt hồ ly nhướng lên, nốt ruồi ở đuôi mắt dụ hoặc, "Chỉ là... Tiểu Ổ không phải đã là con đĩ của chú rồi sao?"

Cho nên... Giá trị công lược nhanh chóng đầy đi.

"Địt." Lục Kỳ Thần bị Dư Ổ câu dẫn đến hạ thể gắng gượng, bàn tay nhanh chóng kéo xuống quần trên mông, "Bạch bạch" vài cái tát lên cánh mông đẫy đà, làn da tuyết trắng nhanh chóng hiện lên vệt hồng dâm mỹ, dâm thủy theo kẽ mông chảy ra, Dư Ổ vô lực dựa về phía trước, mông vểnh càng cao để nam nhân tiện đùa giỡn. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.