“Được rồi, đừng ồn nữa——”
Trong lúc cãi vã, Thái tử đứng dậy, giọng ôn hòa mà nghiêm nghị:
“Hôm nay, việc quan trọng nhất vẫn là vụ án của Đoạn Phối. Những chuyện khác, tạm gác lại đã. Nay động cơ cùng nội tình đều đã rõ ràng, vụ án này coi như đã định, bản cung và Túc vương cũng yên lòng. Quốc công gia, phu nhân — xin hãy nén bi thương, dù sao Đoạn Phối dưới suối vàng cũng được an nghỉ.”
Cao Huy còn muốn nói thêm, nhưng Thái tử đã mở lời, hắn chỉ đành ngậm lại.
Thái tử nói tiếp:
“Án này do Đại Lý tự phụ trách, theo ý bản cung, nên giao toàn quyền cho Đại Lý tự thẩm định. Chúng ta hôm nay đã biết rõ đầu đuôi, không cần nhúng tay thêm nữa.”
Túc vương lạnh giọng đáp:
“Đại ca nói phải. Chúng ta vốn cũng chỉ muốn đưa hung phạm hại chết Phối nhi ra trước pháp luật.”
Thái tử gật đầu:
“Là thế. Giờ cũng đã khuya, bản cung xin cáo lui trước. Việc sau này giao cho Hạc Thần lo liệu. Hắn làm việc cẩn thận, đến lúc ấy sẽ thay ta tấu lại với phụ hoàng.”
Túc vương cùng Đoạn Quốc công đều như muốn nói gì, song Thái tử đã tỏ rõ thái độ, không cho ai xen vào. Ông quay đầu dặn Khương Ly:
“Linh nhi, mấy ngày nay cô cô con vẫn nhắc đến con. Ngày mai có rảnh thì qua thăm nàng ấy đi.”
Khương Ly khẽ cúi mình đáp lời. Thái tử cùng hai huynh đệ họ Cao thong thả rời đi. Chư vị quan viên Đại Lý tự đồng loạt cúi chào, chờ khi bóng dáng Thái tử xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-le-truong-an/4897007/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.