Người tới chính là Lục Trừng Trạch, hắn mừng rỡ nhìn Khương Ly, lại tung mình xuống ngựa hành lễ thật sâu: “Quả nhiên là cô nương! Từ xa ta trông thấy rất giống mà không dám xác nhận, cô nương vì sao lại ở đây?”
Khương Ly khom người đáp: “Ta chuẩn bị nhập cung chẩn trị cho Hoàng hậu nương nương. Lệnh tôn nay thân thể thế nào rồi?”
Lục Trừng Trạch vận công phục Củng Vệ ty màu huyền thêu bạc, dáng người tuấn kiện, phong tư hiên ngang. Nghe vậy hắn lại chắp tay: “Gia phụ từ khi được cô nương cứu về, lại theo phương dược cô nương kê dùng thuốc, tới nay đã khá bảy tám phần. Về sau vốn còn muốn thỉnh cô nương xem mạch, nhưng cô nương không hành y miễn phí, lại đúng dịp năm mới, e quấy rầy, nên tạm thời mời vị đại phu trước đây điều dưỡng cho phụ thân. Nay đã có thể xuống giường đi lại, chỉ không dám lao lực. Sau trận bệnh này, gia phụ đã sinh ý muốn cáo lão trí sĩ, đã dâng tấu lên Bệ hạ, từ nay lưu lại Trường An tĩnh dưỡng.”
protected text
Mắt Lục Trừng Trạch sáng long lanh: “Đều nhờ ân cứu mạng của cô nương. Mấy hôm trước vốn định tới cửa tạ ơn, mà mẫu thân nói hai nhà ta vốn không giao hảo, tết nhất tới cửa e là đường đột, bèn chỉ sai người đưa lễ mừng năm mới, không biết cô nương đã nhận chưa?”
Khương Ly mỉm cười: “Lễ mừng năm mới ta đã nhận, tấm lòng của công tử ta đã rõ, không cần để trong dạ nữa.”
Nói rồi Khương Ly liếc nhẹ kỵ của Củng Vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-le-truong-an/4891892/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.