Châm cứu xong, thang thuốc cũng đã được dâng đến. Khương Ly vốn định tự tay hầu thuốc, song nghĩ đến thân phận hiện tại, liền lùi sang một bên, để Bội Lan ma ma đỡ hoàng hậu uống.
Tiêu hoàng hậu thần trí mơ hồ, nay khổ dược vừa vào miệng, dần dần tỉnh táo. Bà khẽ đặt tay lên ngực, trên gương mặt đầy nếp nhăn thoáng hiện chút kinh ngạc:
“Bội Lan—”
protected text
“Nương nương tỉnh rồi? Thấy thế nào?”
Tiêu hoàng hậu khẽ ho khan, nghỉ một lát rồi nói:
“Khá hơn nhiều. Đây là?”
Khương Ly cung kính đứng ở cuối giường, Bội Lan liền đáp:
“Đây chính là đại tiểu thư nhà Tiết gia, người hẳn đã biết. Ban nãy nương nương ngất xỉu, Nghiêm thái y của Thượng dược cục bó tay, Kim thái y cùng Chu thái y đến cũng khó xử. Khi ấy Kim thái y liền nhắc đến Tiết cô nương, bảo y thuật nàng cao minh, châm thuật lại càng tinh. Tin tức đưa đến tiền triều, Tuyên Chính điện liền hạ chỉ, để Hòa Lộc công công ra ngoài thỉnh nàng nhập cung chẩn trị…”
Khương Ly bước lên nửa bước, cúi mình:
“Thần nữ bái kiến hoàng hậu nương nương.”
Hoàng hậu chưa đến hoa giáp, song tóc đã bạc trắng. Sáu năm không gặp, dung nhan bà càng thêm héo gầy, hốc mắt lõm sâu, đôi mắt hơi đục lại vẫn lộ chút sắc lạnh bén nhọn. Sau khi nhìn Khương Ly một hồi, thần sắc liền dịu bớt:
“Không cần đa lễ.”
Lúc này Bội Lan nói:
“Nương nương đã thấy đỡ hơn, nô tỳ xin thỉnh Nghiêm thái y đến bắt mạch?”
Hoàng hậu đưa mắt nhìn Khương Ly:
“Ngươi trị thế nào?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-le-truong-an/4891889/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.