“Á——”
Chương Bình hét lên thảm thiết, thân hình co rúm lại, hỏa tập trong tay “ba tách” rơi xuống đất, mấy chén trà đĩa bánh trên bàn cũng bị hất ngã, va chạm leng keng, gian phòng lập tức rơi vào bóng tối dày đặc.
Mồ hôi lạnh tuôn như mưa, hắn hoảng loạn vơ lấy đồ vật ném về phía trước, nhưng cái mặt quỷ máu me ấy rõ ràng ở sát bên giường, vậy mà đồ vật hắn ném lại xuyên qua không khí, rơi xuống đất vỡ tan.
Chương Bình rùng mình run rẩy, hét lớn:
“Là ai?! Ai đó?!”
Nỗi sợ hãi đến cực hạn làm thần trí hắn rối loạn, tim như muốn nhảy khỏi lồng ngực, chân tay bủn rủn. Trong đầu hắn vẫn hiện lên gương mặt đầm đìa máu kia, khiến toàn thân run cầm cập, răng nghiến lập cập. Thấy chẳng ai đáp, hắn càng gào to:
“Là ai?! Ai đang giả thần giả quỷ?! Ai… ai ở đó?!”
“Chương Bình, ngày cả ta mà ngươi cũng không nhận ra sao?”
Trong tiếng gió lạnh rít rợn, vang lên giọng khàn khàn quen thuộc. Toàn thân Chương Bình dựng đứng lông tóc, sắc mặt trắng bệch:
“Không… không thể nào——”
“Công tử! Công tử mau tỉnh lại!!”
Giường ngay bên cạnh, hắn cố gào lên gọi Tần Kha, nhưng đáp lại vẫn chỉ có tiếng thở gấp gáp của chính hắn.
“Chương Bình, ta chết thảm lắm a…”
Âm thanh lạnh buốt như đang áp sát từng bước, khiến hắn ù tai, nghẹt thở.
“Chương Bình, ta đối ngươi ân trọng như núi, sao ngươi nhẫn tâm vậy chứ…”
“Ngươi sao nhẫn tâm hại ta chết thảm thế này?!”
Âm thanh lúc gần lúc xa, Chương Bình thở hổn hển,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-le-truong-an/4891887/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.