“Xem đi, đây có phải huynh trưởng của ngươi không?”
Sau hai khắc đồng hồ, Bùi Yến hong khô nét mực, đem bức họa cho Thanh Sinh xem.
Thanh Sinh không ngừng gật đầu:
“Đúng! Đúng là huynh trưởng của ta! Giống lắm, giống lắm!”
Trong tranh là thiếu niên mặt dài, mắt phượng sáng, môi mỏng mày rậm, cốt cách tuấn tú. Thanh Sinh nghĩ đến việc hắn có thể đã gặp chuyện, vành mắt đỏ hoe, hỏi:
“Vậy phải đi đâu tìm Tử Thành ca ca đây?”
Khương Ly vỗ nhẹ lên đỉnh đầu hắn:
“Bùi đại nhân sẽ sắp xếp người.”
Bùi Yến phân phó Cửu Tư:
“Mang bức họa này, bảo Phùng Kỵ dẫn người đi một chuyến, từ Tần phủ bắt đầu mà hỏi đến tận Tây Minh tự. Hắn đã từng dò xét Tần phủ, khi đến đó nhất định phải tra cho kỹ.”
Cửu Tư dạ một tiếng rồi đi. Bùi Yến lại nhìn sang Thanh Sinh:
“Các ngươi đồng hành nửa tháng, hắn chưa từng nhắc đến người nhà, cũng chẳng nói thân thích là phủ nào ư?”
Trải qua thời gian này, Thanh Sinh đã biết bọn họ không có ác ý, bèn thành thật đáp:
“Hắn chỉ nói họ Dương, còn bảo thân thích là nhà quyền quý, một khi tìm được người, tất sẽ có bạc hậu thưởng, đến lúc đó cũng sẽ giúp ta tìm chỗ nương thân. Ta vốn không nơi nương tựa, tự nhiên tin hắn mà theo hắn, hắn không nói rõ, ta cũng không dám hỏi.”
“Dương Tử Thành…”
Bùi Yến khẽ nhẩm lại cái tên, rồi quay về án thư, lật tìm trong chồng công văn cao ngất. Khương Ly nhân đó lại hỏi:
“Ngươi thật chín tuổi rồi ư? Trông dáng dấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-le-truong-an/4891876/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.