“Lão phu nhân dùng mật hoàn thêm năm ngày nữa là có thể dừng, chườm nóng thì vẫn nên duy trì, hai ngày một lần ngồi tẩy để điều dưỡng, ẩm thực có thể thoáng hơn, nhưng đồ sống lạnh cay nồng không nên quá độ. Những điều này, Văn ma ma hẳn sẽ thay lão phu nhân sắp đặt chu toàn.”
Khương Ly vừa tẩy tay vừa đưa ra kết luận. Bùi lão phu nhân nghe vậy liền thở phào một hơi, Văn ma ma giúp bà mặc y phục, lòng cũng buông lỏng hẳn:
“Thật quá tốt rồi. Cô nương không biết đấy thôi, lão phu nhân vốn sợ đắng, những ngày gần đây dùng mật hoàn còn dễ chịu, chứ mấy tháng trước phải uống thang dược, ngày nào lão phu nhân cũng muốn rơi nước mắt.”
Bùi lão phu nhân mắng yêu một tiếng, lại cười nói:
“So với việc trước kia tháng tháng dùng thuốc mà bệnh tình chẳng khá hơn, thế này đã là gì đâu? Lần này vừa dùng thuốc vừa thấy hiệu quả, có bảo ta uống thêm một tháng nữa ta cũng cam lòng.”
Văn ma ma cảm khái:
“Cũng là nhờ có Tiết cô nương, nếu không, dù lão phu nhân muốn dùng thuốc e cũng chẳng có cơ hội.”
Khương Ly khẽ mỉm cười:
“Nay lão phu nhân đã khá hơn, về sau ta sẽ không cần đến tái chẩn nữa. Hôm qua lễ tết đưa tới phủ, ta rất thích, xin đa tạ lão phu nhân. Hai quyển y kinh ấy thật hiếm có, chẳng hay lão phu nhân tìm được ở đâu?”
Bùi lão phu nhân đáp:
“Đâu phải ta tìm được, là mùa hè năm ngoái Hạc Thần không biết từ đâu thu về, vốn đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-le-truong-an/4891871/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.