Bùi Yến từ vòng ngoài bước vào, mục quang thâm trầm rơi trên người Khương Ly.
Một nam tử trung niên ở bên tiến lên hành lễ:
“Thảo dân Khang Long bái kiến đại nhân, hôm nay sao đại nhân lại có nhã hứng đến đây?”
Vừa nói, y vừa nháy mắt ra hiệu. Vài hộ vệ liền vội vàng thả tiểu đồng kia ra. Khang Cảnh Minh đầy oán hận trong mắt cũng quay người hành lễ.
Bùi Yến không nói, ánh mắt vẫn dừng lại trên Khương Ly:
“Tiết cô nương, cớ sao lại ở đây?”
Tùy tùng Vũ vệ đã cao giọng giải tán đám đông, Khương Ly tiến lên hai bước, đáp:
“Đến mua son phấn.”
Phương Toàn cũng mỉm cười:
“Bùi thế tử, đã lâu không gặp.”
Bùi Yến khẽ gật đầu đáp lễ:
protected text
Nói đoạn, hắn quay sang nhìn Khang Long:
“Giữa thanh thiên bạch nhật, đây là đang làm gì?”
Khang Long trên mặt gượng cười lấy lòng:
“Thảo dân ngu dốt, khiến đại nhân chê cười. Chỉ là dạy dỗ một gia nô không nghe lời, nào có chuyện đánh chết, chẳng qua hù dọa hắn mà thôi.”
Bùi Yến lại quét mắt nhìn sang Khang Cảnh Minh vẫn chưa nguôi giận:
“Bản quản nhớ cửa hiệu này vốn thuộc về nhị phòng Khang gia, cớ sao ngươi lại cản không cho hắn vào?”
Thấy không thể che giấu, Khang Long đành than thở:
“Đại nhân có điều chưa biết, cửa hiệu này vốn của nhị phòng thật, song hiện nay nhị phòng đã chẳng còn người. Cảnh Minh tuy lớn lên ở đó, nhưng hắn chưa nhập tộc phổ. Mấy năm qua, cửa hiệu đều nhờ Vận nhi chống đỡ. Từ khi Vận nhi gặp chuyện, Cảnh Minh đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-le-truong-an/4891816/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.