“Đến rồi! Tiết cô nương đến rồi——”
Một tiếng hô vang lên, Thúy ma ma mắt hoe đỏ lập tức hướng ra ngoài cổng phủ ngóng trông. Vừa nhìn, bà liền thấy một cỗ xe ngựa, mui vòm xanh biếc, rèm che lụa thêu, hai bên treo phong đăng khắc chữ “Tiết”, đang từ từ dừng lại trước cổng phủ Thọ An bá.
Giữa màn tuyết trắng bay lả tả, một thiếu nữ dung nhan thanh tú từ trong xe khom người bước xuống.
Nàng khoác trên vai chiếc choàng lông cáo trắng viền hoa lan ngọc sắc, bên trong mặc y sam màu biếc nhạt, vạt áo thêu hoa mộc lan dây leo. Trong đêm tuyết lạnh giá, dung mạo nàng thanh khiết như băng, cốt cách thanh cao, tựa đóa xuân lan tươi tốt, khiến người nhìn liền xiêu lòng. Đôi mày ngài khẽ nhíu, ánh mắt như sao dõi trời, tràn đầy lo âu thương xót, toát lên vẻ từ bi của bậc y giả nhân tâm.
Thúy ma ma vội chộp lấy cây dầu tán bên cạnh, hối hả chạy ra đón:
“Tiết cô nương, cuối cùng cũng chờ được người đến rồi…”
“Đêm khuya tuyết lớn thế này, nếu không phải tiểu thư nhà ta nguy kịch, thực chẳng dám quấy rầy cô nương. Quả thật khiến cô nương vất vả rồi, xin mời mau vào phủ…”
Thúy ma ma vốn là quản sự thân cận nhất bên cạnh phu nhân Thọ An bá, thường ngày oai phong, giờ phút này lại cúi mình cung kính. Không vì gì khác, chỉ bởi vị thiếu nữ trước mắt chẳng những vừa được nhận tổ quy tông, là đại tiểu thư nhà họ Tiết, mà còn là nữ y danh chấn Trường An.
Tiết thị ở Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-le-truong-an/4891808/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.