11:00PM.
Nguyên Khải dìu được Ngô Kỳ ra đến bãi đậu xe, liền mở cửa rồi đẩy nhẹ cậu ngồi ở ghế trước. Sau đó anh lên xe rồi phóng đi ngay. Suốt quãng đường đi, không gian khá im ắng, đến mức có thể nghe được nhịp tim của Nguyên Khải và hơi thở khe khẽ của Ngô Kỳ đã ngủ say.
Anh hồi hộp lắm! Đã ba năm rồi, anh vẫn chôn trong tim cái tình cảm đó, một tình cảm vốn rất bình thường như bao người, nhưng nó luôn làm Nguyên Khải phải luyến tiếc không nguôi...Còn bây giờ, ngồi kế bên anh, không ai khác lại chính là Ngô Kỳ. Khuôn mặt cậu ấy khi ngủ vẫn ngoan như trước, cũng hay nói mớ linh tinh:
" Ưm...Em thèm bánh kem quá, Nguyên Khải anh hãy mu..a....đ.." - Giọng nói nhỏ dần rồi im bặt.
Nguyên Khải quay một nửa mặt qua phía Ngô Kỳ, cười nhẹ. Sau đó lấy tay phải chạm vào má cậu. Mềm mịn quá đi! Anh thích thú véo má Ngô Kỳ một cái:
" Ngô Kỳ, bây giờ thì anh nên lái đi đâu đây? Về nhà anh nhé? Không trả lời là đồng ý rồi đấy ^.^ " - Nguyên Khải trưng ra nụ cười nham hiểm, tay cầm bánh lái đi thẳng về nhà.
*******
Xe được đậu ngay ngắn trong bãi. Nguyên Khải nhẹ nhàng dìu Ngô Kỳ lên nhà. Trong ba năm không có cậu người yêu bên cạnh, anh đã chấp nhận công việc điều hành tập đoàn AVK, vì anh khá khéo léo trong xã giao nên rất được những đối tác nước ngoài đề cao, trọng dụng, và thường xuyên ký kết hợp đồng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-lang-an-bap/3012528/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.