Sau hôm tên Ngô Kỳ làm loạn, thì ngày nào hắn cũng đến phòng đó, và ngồi cạnh Nguyên Khải.
" Cậu là ngành Báo chí, qua đây làm gì?" - Nguyên Khải vẫn không nhìn Ngô Kỳ, mắt dán lên bảng.
" Tôi là thích ngành Y, nhưng năng lực lại không cho phép. Tôi đến đây tìm hiểu một chút, không tốt à?" - Ngô Kỳ lanh lẹ đáp lại, mắt thì dán chặt vào gương mặt của Nguyên Khải.
" Cũng tốt." - Nguyên Khải chợt nhoẻn miệng cười.
" Anh hứng thú với ngành này sao? Nghe đồn về anh lâu rồi, anh chắc giỏi lắm nhỉ?"
Mắt Ngô Kỳ vẫn không di chuyển, nhìn anh đến mức như muốn chồm tới và véo vài cái.
" Đủ để đếm xương của cậu." Câu nói lập tức khiến sắc mặt Ngô Kỳ xám lại, thôi không nhìn chăm chăm vào anh nữa.
Vài phút sau thì đã thấy hắn gục trên bàn ngủ một giấc ngon lành.
Nguyên Khải bỗng tự hỏi, thái độ này có thật là cậu ta thích ngành Y không chứ?
Hầm hực một hồi lại không thèm để ý nữa.
Buổi tối, Bối Nhi cùng Nguyên Khải đang xem phim. Bối Nhi bỗng hỏi:
" Này, có phải cái tên Ngô Kỳ đầu xoăn kia đang theo đuổi anh không? "
" Theo đuổi? Em có biết dùng từ không vậy? " - Nguyên Khải nhìn Bối Nhi, hơi tức giận.
" Sao nào? Không phải theo đuổi thì là gì? Suốt ngày lẽo đẽo theo anh, khác ngành nhưng luôn ngồi cạnh anh trong phòng thuyết trình. Thật là kỳ lạ!"
Đang nhai hộp bắp rang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-lang-an-bap/3012505/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.