Để đảm bảo cái mạng nhỏ của mình, Phó Thiếu Thần đưa cô đi chơi khắp nơi ở Thượng Hải, mãi đến bảy giờ tối mới chịu đưa cô về công ty.
"Cũng biết đường về rồi à?"
Giang Đình Cẩm nhìn thấy cô đi cùng với Phó Thiếu Thần, mặt đen như đít nồi, hai tay anh khoanh lên trước ngực, gằn giọng hỏi tội Lam Bảo Thy.
Cô thấy anh bây giờ đang không vui cũng đành diễn cho tròn vai, gượng ép bản thân vòng tay lại xin lỗi Giang Đình Cẩm, nhưng khuôn mặt vẫn lộ rõ biểu cảm không can tâm.
Biết Lam Bảo Thy vẫn còn giận vụ hồi trưa anh kéo cổ cô đuổi ra khỏi văn phòng, Giang Đình Cẩm cũng đành hạ mình, tiến lại dỗ dành.
"Chuyện hồi trưa là do chú thiếu bình tĩnh, chú xin lỗi, con tha lỗi cho chú được không?"
Anh vừa nói, tay liền kéo cô lại ôm vào lòng, xoa đầu dỗ dành. Được Giang Đình Cẩm hạ mình dỗ ngọt nhưng cô vẫn có chút không hài lòng liền đẩy anh ra, quay ngoắt mặt về phía Phó Thiếu Thần.
"Nếu lần sau chú còn vậy nữa, cháu sẽ theo anh Thiếu Thần, không thèm nhìn mặt chú nữa đâu!"
Giang Đình Cẩm bất lực, chỉ có thể cố gắng dỗ ngọt cô, quyết không để cô lọt vô tay tên ranh ma Phó Thiếu Thần.
Sau khi dỗ xong xuôi, anh liền sai Hoắc Thiếu Tường đưa cô về nhà nghỉ ngơi sớm. Còn anh ở lại tâm sự vài câu với anh em chí cốt của mình.
"Sao? ghen à?"
Phó Thiếu Thần bình thản ngồi xuống sofa, miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-huyen/2770677/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.