Edit: Ư Ư
"Chạy tới đó trước đã." Thẩm Ngư nói.
-
Vườn hoa trong trường rất lớn, ở giữa là một bức tượng đá, xung quanh còn có vòi phun nước và ánh đèn nhàn nhạt chiếu vào.
Sắc trời như mực, mây đen bao trùm, hoàn toàn che mất ánh trăng.
Mà từ phía xa đã truyền tiếng nói chuyện ầm ì, Thẩm Ngư lùi ra sau một gốc cây nhìn bọn họ, có nam có nữ, có vài người còn mặc quần áo đạo sĩ, pháp thuật dao động có cao có thấp nhưng phần lớn đều là đại sư nổi danh trong giới.
Có lẽ chuyện bị lấy mất hồn này đã làm kinh động tới rất nhiều người.
Mạc Bạch biết không ít người ở bên trong, "Nơi đó còn có sư huynh và sư tỷ của tôi nữa."
Thẩm Ngư mới nhớ tới Mạc Bạch là nam chính nên môn phái của cậu chắc chắn phải là môn phái đứng đầu thế giới này.
Cô nhớ tới thứ quan trọng nhất trong lễ hiến tế của con ác quỷ này là máu cực âm.
Mà nếu những đại sư nổi danh kia không nhận ra mục đích của nó thì sao phải tập trung ở đây.
Chỉ sợ ác quỷ cũng đang tìm máu cực âm ở đây.
Mạc Bạch nói: "Hay là chúng ta đi qua đó đi, càng nhiều người thì sẽ dễ dàng hơn rất nhiều."
Thẩm Ngư biết con ác quỷ dễ đối phó, nhưng mà thứ nó hiến tế ra lại cực kỳ nguy hiểm, tất cả mọi người ở đây đều không đủ để nó ăn no.
"Ai ở đó!" Một giọng nói lạnh băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-xin-can-than/1882602/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.