Edit: Ư Ư
Tia sét trong tay càng ngày càng dày đặc làm cho mây đên trên bầu trời càng ngày càng phủ kín, "Cậu ấy ở đâu?"
" Nam Thanh " căn bản không sợ những tia sét đó, nhìn qua không biết đâu là mặt đâu là miệng lên tiếng, "Người đi cùng mày à? Đã chết rồi, bị tao ăn, mày cũng sẽ chết, tao ăn được hai người chúng mày sẽ càng to lớn và càng lợi hại hơn."
Lâm Thâm nghe vậy cả người cứng đờ, chậm rãi ngẩng đầu nhìn chằm chằm con quái vật kia tụ tập mây đen, nhìn qua dường như có một con rồng màu tím đang bay lượn trong tầng mây nhanh chóng bay về phía con quái vật đó..
Quái vật bị con rồng đó đánh tan thành một khối thịt nát bay tung tóe xuống mặt đất, nhưng không bao lâu sau nó đã bắt đầu kết nối lại.
"Mày không thể giết được tao đâu, tao là bất tử, không ai có thể giết chết tao!" Tiếng cười của quái vật giống như tiếng quỷ khóc sói gào quanh quẩn trong khu rừng làm người sợ hãi.
-
Mà bên này Thẩm Ngư đang lái xe vào trong rừng thì bỗng nhiên bị Kỳ Cừu đè lại, "Quay đầu!"
Thẩm Ngư dẫm phanh, nhìn thấy sắc mặt Kỳ Cù không đúng lắm mới hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Kỳ Cừu lạnh lẽo nhìn về phía trước, nửa ngàysau mới nói: "Không có gì, cái thôn này không tốt, chúng ta tới thôn khác."
Tinh thần lực của hắn đã có thể bao phủ hơn một nghìn mét, tất cả mọi chuyện đều được hắn nhìn rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-xin-can-than/1882559/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.