Edit: Ư Ư
Thẩm Ngư lắc lắc đầu, "Không có gì, cũng không phải là chuyện lớn gì nên cô không để trong lòng đâu."
Đây là lần đầu tiên Thẩm Ngư được nữ chủ đối xử như vậy nên có chút không được tự nhiên.
Đoạn Thanh Dư không nói nữa vì cô ấy biết người này không thiếu gì cả, cản bản không cần sự giúp đỡ của cô ấy, nhưng mà không sao cả, rồi sẽ có một ngày cô ấy trả được ân tình này.
Đoạn Thanh Dư không thích cảm giác nợ người khác.
Buổi tối, Lăng Mặc tới đây, cũng không bắt cô làm gì mà chỉ nói đưa cô tới bữa tiệc.
Ban đầu Thẩm Ngư không muốn đi nhưng nghĩ đến lúc đó khẳng định sẽ có rất nhiều người, có thể bỏ lại Lăng Mặc đi tìm Kỳ Cừu dễ dàng hơn.
Đi theo Lăng Mặc xuống tầng tới sảnh lớn, phần lớn người ở đây là dị năng giả hiếm gặp và người của cao tầng, còn có vài vị thủ lĩnh của những căn cứ khác.
Mạt thế vừa bắt đầu nên các căn cứ đều chưa vững vàng và đang trong giai đoạn bắt đầu, cũng chú trọng quan hệ và giao tình với các căn cứ khác.
Thẩm Ngư đứng gần Lăng Mặc nên vừa bước vào đã nhận được rất nhiều ánh mắt chú ý, phần lớn đều là hâm mộ và kinh ngạc, cũng có những ánh mắt chán ghét.
Cô không nói gì mà chỉ đi theo Lăng Mặc nhìn anh ta nói chuyện với những thủ lĩnh khác.
Bỗng nhiên đôi mắt cô sáng lên, giữa cô và Kỳ Cựu có ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-xin-can-than/1882544/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.