Edit: Ư Ư
Thẩm Ngư không nghĩ tới ông ta sẽ tìm được nơi này, ngước mắt nhìn Kỳ Cừu, nghĩ thầm hắn tuyệt đối sẽ không để cho ông ta đi vào, trong lòng Kỳ Cừu căn bản không có hai chữ thân tình này.
Nhưng câu nói sau đó của hắn lại cho Thẩm Ngư một cái tát.
"Cô giáo, người đó là chú của em." Kỳ Cừu rũ đầu, bàn tay nắm chặt, nói tiếp, "Em muốn cho chú ấy đi vào."
723 hỏi Thẩm Ngư có đau mặt không.
Thẩm Ngư gật đầu, chẳng những đau mà còn sưng nữa.
Thẩm Ngư dời mắt, "Đây là nhà em, ông ấy là chú của em, em không cần hỏi tôi."
Cửa được mở ra, Kỳ Thủ chạy vào, cửa sắt lại đóng lại.
Kỳ Thủ rất cao, khuôn mặt rất giống cha Kỳ, đeo kính, nghe nói là thầy giáo cấp ba.
Cả người đầy máu, quần áo dơ bẩn rách nát, bộ dáng chật vật nào giống ngày xưa.
Gương mặt rất tuấn lãng, năm tháng cũng không để lại nhiều dấu vết trên mặt ông ta, đã hơn bốn mươi mà trẻ hơn tuổi khá nhiều.
Ông ta ngẩng đầu nhìn Kỳ Cừu và Thẩm Ngư, bình phục hơi thở, mới hỏi: "Cha cháu đâu?"
Kỳ Cừu mặt không biểu tình, "Đã chết."
Kỳ Thủ kinh ngạc, "Đã chết? Chết như thế nào?"
"Biến thành tang thi."
Kỳ Thủ mặt xám như tro tàn, eo giống như bị đè xuống, cuối cùng thở dài, ngồi xuống ghế, suy sút kêu một tiếng, "Anh."
Thẩm Ngư không nghĩ tới Kỳ Thủ còn rất có tình cảm với anh trai mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-xin-can-than/1882530/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.