Edit: ULies
Beta: Ư Ư
Vừa vào phòng Thẩm Ngư đã nghe thấy tiếng khóa cửa từ đằng sau, chưa kịp quay đầu lại xem, thân thể đã bị người dồn đến trên tường, hai chân bị tách ra, xấu hổ ngồi trên đùi hắn, vừa ngẩng đầu đã đối diện với ánh mắt sâu thẳng sáng quắc của Nghiêm Viêm.
"Anh... Anh định làm gì? Đây là nhà em, mẹ em còn ở bên ngoài đấy!" Gương mặt Thẩm Ngư đỏ bừng, giãy giụa định đứng dậy.
Nghiêm Viêm dựa sát vào, cầm chặt tay cô rồi kéo xuống, đặt tại nơi bạn xúc xích đang cứng lên, giọng nói trầm thấp khàn khàn sâu kín vang lên, "Biết là đang ở nhà em, còn lén câu dẫn anh? Hửm?"
Thẩm Ngư vẻ mặt đau khổ, nước mắt tuôn rơi, tâm trả thù của người đàn ông này sao lại lớn thế!
Đúng là vác đá nện vào chân.
Trước mắt tối sầm, người nọ dán tới, đầu lưỡi chui vào trong miệng cô, mãnh liệt cường thế hôn.
Lần nào cũng vậy, hôn cô mà giống như muốn ăn cô không bằng.
Nửa tiếng sau mới chui ra khỏi phòng, Thẩm Ngư xoa cánh tay vừa đau vừa mỏi, người nọ chính là đồ biến thái a, nửa tiếng mà cũng không chịu ra, nếu không phải vì ngại Hạ Phương vẫn còn bên ngoài, cô cảm thấy tay cô chắc chắn sẽ trầy da.
Người đàn ông kia lại mặc một cái quần thoải mái, rộng thùng thình, super xúc xích bị giấu ở bên trong, tinh thần cực kỳ hưng phấn.
_
Hẹn hò một năm, Hà Phương liền cho bọn họ kết hôn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-xin-can-than/1882503/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.