Edit:ULies
Beta: Ư Ư
Đeo găng tay y tế màu trắng vào, bàn tay vung lên dùng dao nhỏ cắt xuống một đường lên phần thịt trên cơ thể người đầy ưu nhã tựa như chơi đàn dương cầm, cắt ra một miếng thịt, ném vào mâm, mở ra truyền dịch quản, chất lỏng màu xanh chảy vào bên trong thân thể người trên ván sắt.
Người trên ván sắt đau đến mức trừng lớn đôi mắt, tròng mắt như muốn nứt ra, giãy giụa kịch liệt cũng vô dụng, thở hổn hển, cảm thụ vị trí bị cắt bắt đầu tái tạo ra thịt mới.
-
Sự việc phát sinh ngày đó giống như một giấc mơ, Lý Tiểu Ngư phát hiện phòng thí nghiệm tất cả đều bình thường, phế tích trong ký ức không còn tồn tại, một chút sỏi cát cũng không có.
Ngoại trừ chăm sóc Nghiêm Viêm ngồi ở trên xe lăn, cô từng hỏi Nghiêm Viêm chân hắn bị sao vậy, Nghiêm Viêm chỉ nói thời điểm làm thực nghiệm không cẩn thận.
Lý Tiểu Ngư ở lại chăm sóc hắn, suốt hai tuần không đi ra ngoài.
Nhưng mà đã gọi điện thoại cho Hà Phương, Hà Phương thật sự không sao, nói tháng sau có thể trở về.
Tất cả trở lại bình thường, bình thường làm Lý Tiểu Ngư hoảng hốt, cảm thấy sẽ có chuyện không tốt phát sinh.
Đẩy Nghiêm Viêm ra khỏi phòng thí nghiệm, Lý Tiểu Ngư biết hôm nay là ngày sinh nhật hắn, nấu cho hắn một bàn đầy đồ ăn.
Lý Tiểu Ngư đối với kĩ năng nấu nướng của cô rất vừa lòng, bằng không lúc học sơ trung Nghiêm Viêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-xin-can-than/1882489/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.