Hà Nhất Trạch kẹp nhiệt kế, lại ho khan vài tiếng, “Nếu em có việc thì có thể đi.”
Thẩm Ngư đang dịch chân về phía cửa lập tức dừng lại, rũ đầu than thở, nhấc chân đi đến bên cạnh bàn rót một cốc nước đưa cho hắn, “Uống đi.”
Lại nói hôm đó cô ốm hắn cũng mang cô đi bệnh viện, dù cô nghĩ như nào cũng sẽ không hành động theo cảm tình.
Hà Nhất Trạch nhìn cốc nước đôi mắt hơi lóe sáng, “Cho tôi uống?”
Thẩm Ngư: “Đúng vậy, ở đây lại không có người khác!”
Hà Nhất Trạch nắm tay để ở trước miệnh, làm bộ làm tịch ho khan vài tiếng, nhận cốc nước uống một ngụm.
Không khí có phần xấu hổ, Thẩm Ngư dựa vào bàn không biết nên nói gì, rồi lại cầm lòng không đậu nhìn về phía thiếu niên.
Mà khi đôi mắt của người kia nhìn qua, Thẩm Ngư lại hốt hoảng dời ánh mắt, còn mah, ánh sáng hơi tốt che khuất khuôn mặt cô.
Không biết sau bao lâu, Hà Nhất Trạch đột nhiên mở miệng: “Giúp tôi lấy nhiệt kế ra.”
Thẩm Ngư: “Anh, anh tự lấy đi.”
Hai tay đều không có việc gì, còn bảo cô lấy nhiệt kế……
Hà Nhất Trạch sắc mặt càng lúc càng tái nhợt: “Tôi không biết xem nhiệt kế.”
Thẩm Ngư hơi sửng sốt, không nghĩ tới người thông minh như hắn lại không biết xem nhiệt kế, vội đi qua, ngón tay vói vào áo len, hoảng hốt lấy nhiệt kế ra nhìn thật lâu, cau mày nói: “Anh không phát sốt a……”
Hà Nhất Trạch không nói lời nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-xin-can-than/1882357/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.