Giản Lục hít một hơi thật sâu, cố dằn lòng bình tĩnh lại rồi nắm lấy áo của chàng trai đang ngả vào lòng mình kéo tới trước mặt, khoảng cách gần tới nỗi chóp mũi hai người sắp chạm vào nhau.
Hynes nhìn cậu không chớp mắt, không hề phản kháng.
Tuy nét mặt Giản Lục vẫn như thường, nhưng y có thể cảm nhận được cảm xúc bị cậu che giấu dưới khuôn mặt lạnh lùng thản nhiên kia, bây giờ hẳn là đang căng thẳng, suy nghĩ này khiến y không kìm được cười tít mắt, vẻ mặt càng rạng rỡ tươi tỉnh.
“Không được hủy diệt thế giới!” Giản Lục nhìn mắt y chằm chằm, nói với giọng nghiêm túc.
“Vì sao? Đây là cách đơn giản, dễ dàng nhất.” Hynes tỏ ra thản nhiên: “Trong cuộc chiến giữa các vị Thần năm xưa, Thần không những bỏ rơi đại lục Olaven mà còn hợp sức làm phép giam hãm đại lục Olaven, cấm cửa đại lục Olaven vĩnh viễn, thủ tiêu mọi cơ hội thành Thần của tất cả các sinh linh trên đại lục. Anh có biết điều này mang đến hậu quả gì không?”
Giản Lục đưa mắt nhìn xuống dưới, sao lại không biết chứ? Trải nghiệm ở rừng Tinh linh đã giúp cậu hiểu rõ việc hệ thống yêu cầu cậu làm có ý nghĩa gì.
Qua Nữ vương Tinh linh, cậu biết cội nguồn sinh mệnh giúp đại lục Olaven tồn tại chính là cây Sinh Mệnh, còn thứ giúp cây Sinh Mệnh duy trì sự sống chính là nước Sinh Mệnh của Thần giới, đó là ân huệ Thần giới ban cho phàm giới. Nhưng từ khi cuộc chiến giữa các vị Thần kết thúc, Thần hợp sức phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-thanh-ky-si/1758268/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.