Trong mắt cư dân đại lục Olaven, Ma giới là một thế giới đáng sợ của bóng tối.
Chỉ những ai tới đó rồi mới biết thực ra Ma giới không u ám như người đời vẫn tưởng, nó cũng phân ngày đêm, ngặt nỗi ban ngày ở Ma giới vô cùng thảm đạm, có lẽ là do cảnh quan, khí hậu của Ma giới, mặt trời thì hoàn toàn mất dạng, cả thế giới chìm trong âm trầm u ảm.
Khí hậu ở Ma giới vô cùng khắc nghiệt, khiến cho cảnh quan ở Ma giới vô cùng nghèo nàn, Ma giới thì rộng, mà nơi phù hợp cho Ma tộc sinh sống lại quá ít. Sinh vật Ma giới sống lâu dài trên mảnh đất này cứng cáp khỏe khoắn hơn con người, câu “cá lớn nuốt cá bé” được thể hiện rất triệt để, do đó Ma tộc chú trọng tới huyết mạch hơn xã hội loài người, đặng chia cư dân Ma giới ra ba bảy loại, không bao giờ vượt qua được.
Giản Lục bị nhốt trong căn phòng mày đen này đã ba ngày rồi, phòng rất rộng, vật dụng đầy đủ hết, từ chăn nhung trải trên giường đến rèm che lộng lẫy đều nói lên rằng chủ nhân của nó giàu nứt đố đổ vách, lại còn có thêm nhiều đồ thủ công mỹ nghệ của Nhân loại nữa. Cửa sổ khóa chặt, trên có thần chú cấm không thể chạm vào, chặn đứng mọi phương án chạy trốn, qua song cửa hình bán nguyệt khắc hoa, có thể nhìn thấy thế giới bên ngoài.
Người mang cậu về nhốt dường như đã quên mất sự tồn tại của cậu, thậm chí không đưa chút thức ăn nước uống nào. Cậu đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-thanh-ky-si/1758246/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.