Khi Giản Lục bị Hynes đánh thức, ngoài ánh sáng tỏa ra từ chiếc đèn phép trong phòng, cả thế giới vẫn chìm trong màn đêm.
“Giản, sắp bình minh rồi.” Hynes dựng cậu dậy, nhanh nhẹn đưa quần áo cho cậu: “Chúng ta đi thôi.”
Giản Lục không mở nổi mắt, gần đây cậu cứ cắm mặt trong phòng thí nghiệm học chế thuốc với Harris, thời gian nghỉ ngơi mỗi ngày chưa đến bốn giờ, lúc thường đều dùng thuốc để nâng cao tinh thần. Tối qua bị Hynes cưỡng chế kéo đi ngủ, mệt mỏi bị đè nén lúc trước lập tức bùng nổ, khiến cậu thiếu điều chỉ muốn ngủ luôn không dậy nữa.
Ôm quần áo, Giản Lục mơ mơ màng màng vào phòng thay đồ, có người đi theo mình cũng không biết, cậu máy móc thay áo ngủ đang mặc, tay đặt trên cúc áo phép nhưng không sao cài được, rồi có một bàn tay giúp cậu cài cúc áo, chỉnh trang cổ áo.
“Giản, đi thôi.”
“Ừ, ừ…”
Trong phòng hơi tối nhưng không ảnh hưởng gì đến Hynes cả. Y có thể nhìn rõ mồn một khuôn mặt đẹp đến tinh xảo của thanh niên đứng cạnh, và dáng vẻ ngây ngô vì chưa tỉnh hẳn đối lập hoàn toàn với vẻ lạnh lùng thản nhiên thường ngày của cậu.
Thật ra cậu chẳng những không phải người lạnh lùng mà còn rất dịu dàng, chẳng qua tại lúc không nói chuyện, khuôn mặt cậu sẽ khiến người khác cảm thấy cậu lạnh lùng không vướng bụi trần.
Y hít thật sâu để kìm nén khao khát muốn ôm người này lại, đoạn lấy một lọ thuốc nâng cao tinh thần tiện tay lấy ở chỗ Harris ra đút cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-thanh-ky-si/1758195/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.