Tiếng gió gào thét bên tai, hơi lạnh thẩm thấu rét run người, nhưng tốc độ rơi lại không giảm chút nào, thậm chí cảm giác rơi tự do thế này càng đáng sợ hơn.
Không phải ai cũng đủ dũng cảm nhảy vực, trừ khi chán sống, biết đó là vực sâu mà còn muốn nhảy xuống. Thực rõ ràng, những ai vào được đến đây đều muốn sống cả, nên quả thật chẳng có gì gay go hơn mấy việc như bắt buộc phải nhảy vực, không biết đề thi biến thái này rốt cuộc do giáo viên nào của Học viện Phép – Võ Remulas nghĩ ra.
Giản Lục thả lỏng đầu óc, lờ đi ngũ giác, cậu niệm chú tạo gió nhẹ ổn định cơ thể.
Có lẽ đã thật lâu, cũng có lẽ chỉ mới mười mấy giây ngắn ngủi, hai chân cậu cuối cùng cũng chạm đất, nhưng vì quán tính, Giản Lục chúi người về phía trước, cố gắng lắm mới thăng bằng được cơ thể, không bị ngã quá khó coi.
Sau khi lấy lại thăng bằng, cậu cảm giác bên cạnh có người bèn quay đầu nhìn lại, hóa ra là Hynes cũng đã an toàn tiếp đất, nhưng so với động tác hơi chật vật của cậu, dáng Hynes chạm đất đẹp mắt vô cùng, động tác nhanh gọn lưu loát, có thể thấy thường ngày đã luyện tập không ít, vóc người dẻo dai thẳng tắp như cây tùng.
Đúng lúc này, một tiếng thét chói tai từ trên vọng xuống, Giản Lục và Hynes đồng thời đưa tay đỡ lấy Amelia.
Amelia được hai người túm cánh tay, đứng trên đất bằng rồi mà mặt vẫn tái xanh, tuy trong lòng tự nhủ hai người Giản Lục đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-thanh-ky-si/1758162/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.