Lúc này chỉ còn vài giờ là đến hừng đông, mặt trăng vẫn chưa bị ánh nắng che mất, dưới ánh trăng bạc, lâu đài ở vách núi đối diện thoắt ẩn thoắt hiện như được phủ một tầng vải mỏng, dụ dỗ thế nhân bước đến vén lên lớp mạn che ấy.
Một trận gió đêm thổi qua, người lơ lửng giữa không trung lung lay theo cơn gió mạnh, lạnh thấu xương.
Đã cuối tháng một, đúng vào dịp đầu xuân ở trung tâm đại lục, nhóm thanh niên chưa tu luyện đến trình độ không sợ nóng lạnh, tuy trên quần áo có phép giữ ấm, nhưng dưới vực sâu có thứ gì đó rất lạ, cơn gió mạnh kia thổi xuyên qua lớp bảo vệ của phép giữ ấm trên quần áo đánh sâu vào da thịt khiến họ cảm nhận rõ hơi lạnh thấu xương, chỉ mới một lúc thôi đã rét run.
Trong khi mọi người cảm thấy cơ thể lạnh buốt không chịu nổi nữa, chợt họ nghe thấy tiếng thở hồng hộc bên dưới.
Bọn Giản Lục đã quá quen với tiếng thở này, dù sao cũng là thú cưỡi làm bạn mấy ngày kia mà, bèn cúi đầu nhìn xuống, dưới ánh trăng mờ ảo, phía dưới có một sợi dây leo xanh lục cuốn lấy đôi Heo hai cánh lơ lửng giữa không trung, trông đáng thương vô cùng, đôi cánh của chúng ra sức vỗ thật mạnh dường như muốn bay lên, tiếc rằng chúng không phải loài chim thật, đôi cánh kia chỉ có thể đỡ cơ thể chúng bay sát đất, tại nơi như thế này, dù có cố gắng thế nào chăng nữa cũng không giúp chúng bay lượn trên trời như chim được.
Khi thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-thanh-ky-si/1758160/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.