Editor: Do_oi96
._._._._._._._._._._._._._._._._._._._.
“Cái rắm, cậu không nghe thầy nói bài cuối cùng Tô Yên cũng làm được sao.”
“Oa, không nghĩ tới, Tô Yên lại là cao thủ thâm tàng bất lộ a.”
“Cậu xem, người học giỏi nhất lớp mình cũng chưa làm ra kìa.”
“Tô Yên lợi hại như vậy? Không phải là trộm đề đi?”
Càng nói, âm thanh nghị luận càng lớn.
Thầy dạy Hóa nâng tay vỗ vỗ bàn, ý bảo trật tự.
Sau đó cầm bài làm của Tô Yên, đứng trên bục giảng nói: “Nếu không phục, các em cũng làm một phần bài làm điểm tối đa. Lập tức cho các em tan học!”
Lời nói vừa ra, cả lớp yên lặng.
Thầy dạy Hóa ngồi xuống ghế lại nói: “Nếu không làm được, vậy thành thành thật thật làm bài đi.”
Sau khi nói xong, thầy dạy Hóa lại cảm khái nhìn bài làm, ngồi xuống cẩn thận nghiên cứu.
Sau khi Tô Yên ra khỏi lớp.
Hệ thống Tiểu Hoa không nhịn được hỏi: “Ký chủ, cô không đau đầu sao?”
“Không.”
“Di? Chẳng lẽ ký chủ làm bài đơn giản như muốn ăn gì đó?”
Tô Yên liếm khóe môi, vừa đi về phía lớp Khương Nhiên vừa trả lời: “Ách...có thể.”
Cô không cảm thấy bài thi đó có cái gì khó, trên cơ bản nhìn một lần là có thể làm được.
Nhưng thật ra làm bài cuối cùng có hơi đau đầu.
Sau đó... liền làm xong.
Sau khi nói xong, Tô Yên nhỏ giọng: “Tiểu Hoa, lớp 10 năm hai đi như thế nào?”
“Ký chủ, ở tầng 1, cô trực tiếp đi xuống là được.”
Hệ thống Tiểu Hoa nhịn không được hỏi: “Ký chủ, cô nghĩ ra muốn làm quen với Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-nam-chu-luon-muon-tinh-ke-ta/233362/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.