Bởi vì mỹ nữ áo vàng đến, bầu không khí ở sơn môn của Thái Nhất môn lại biến đổi. 
Đoàn lão gia tử nhìn nữ tử áo vàng kia phô trương, nhịn không được nhíu mày: “Không biết tiên tử xưng hô như thế nào?” 
“Đoạn trưởng lão khách khí, tiểu nữ tên Vân Tiên Nhi, chỉ là một đệ tử ký danh bình thường của Thiên Vận tông!” 
Nghe Vân Tiên Nhi nói, ánh mắt Đoạn trưởng lão lập tức biến ảo —— 
Vân Tiên Nhi? 
Đây không phải đệ tử ký danh của chưởng môn Thiên Hành Tử Thiên Vận tông sao? Cái này mà là ký danh bình thường? Quả thực là địa vị rất lớn đấy được không! 
“Thì ra là Vân tiên tử giá lâm, Đoạn mỗ không tiếp đón từ xa, không biết tiên tử đến đây là vì chuyện gì?” 
Ngữ khí của Đoạn trưởng lão lập tức trở nên ôn hòa, tư thái cũng phóng xuống rất thấp. 
Nghe Đoạn trưởng lão nói, Vân Tiên Nhi đạm nhiên cười, đôi mắt đẹp lưu chuyển cuối cùng dừng ở trên người Hàn Vũ. 
“Sư tôn kêu ta mang một người trở về gặp ông ấy, ừm, chính là hắn!” 
Nói xong, Vân Tiên Nhi giơ ngón tay ngọc nhỏ dài chỉ chỉ Hàn Vũ trên mặt đất. 
Lúc này Hàn Vũ thoạt nhìn vô cùng chật vật, thật ra Vân Tiên Nhi cũng không rõ sư tôn vì sao nhất định kêu chính mình ngàn dặm xa xôi đuổi tới nơi này, tới cứu gia hỏa không biết là ai này. 
Nhưng sư tôn luôn luôn có thể thấy được thiên cơ, cái gọi là thiên cơ bất khả lộ, sư tôn không thể nói rõ với mình, mình chỉ có thể 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-di-ban-gai-cu/1741899/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.