Chương trước
Chương sau
Ban đêm, Tô Vãn và Tô Duệ được Đinh Giai Giai sắp xếp ở trong hai phòng cạnh nhau, mà trời vừa mới chập tối, Đinh Giai Giai liền cười tủm tỉm lẻn đến trong phòng Tô Vãn, lôi kéo cô bắt đầu đông liêu tây xả, vòng tới vòng lui hỏi Tô Vãn một ít vấn đề lung tung rối loạn.
Mắt thấy đến hơn nửa đêm, Tô Vãn buồn ngủ đánh ngáp một cái, giương mắt nhìn Đinh Giai Giai mở miệng nói: “Đinh Giai Giai, cô có phải hoài nghi tôi hay không?”
“Ách.”
Đinh Giai Giai cười sáng lạn: "Làm sao có thể chứ? Chúng ta chính là đồng đội tốt, chiến hữu tốt, sau này còn phải kề vai chiến đấu, tôi hoài nghi ai cũng không thể hoài nghi cô mà!”
"Diễn, tiếp tục diễn!”
Tô Vãn giơ tay sờ sờ sừng nhỏ trên đỉnh đầu mình: “Cô tin hiện tại tôi lập tức xin hồi tổng bộ, tôi không quản cô đi tìm chết nữa hay không.”
“Ô ô ô, Tô Tiểu Vãn, tôi sai rồi! Tôi không nên hoài nghi cô, tôi có tội! Tôi sám hối!”
Nghe Tô Vãn nói, Đinh Giai Giai lập tức bổ nhào vào trên người Tô Vãn, vẻ mặt kích động lôi kéo tay nhỏ của cô, ngay sau đó, cô ấy đáng thương hề hề cúi đầu, dựa vào ngực Tô Vãn cọ cọ.
Tô Vãn: Đờ mờ, cô đây là đang trắng trợn chiếm tiện nghi đúng không? (Chế Giai nam nữ gì cũng không tha mà ???)
“Đủ rồi, Đinh Giai Giai!”
Tô Vãn vẻ mặt ghét bỏ đẩy Đinh Giai Giai từ trong lòng ngực mình ra ngoài.
Đinh Giai Giai lại nháy mắt to, khuôn mặt mị hoặc chúng sinh của vực sâu yêu nữ nhìn Tô Vãn: “Tô Tiểu Vãn, cô thông minh nhất, mau mau mau, mau giúp tôi nghĩ cách, giúp thân ái của tôi, người ta gặp được một nam nhân hợp khẩu vị không dễ dàng mà!”
Tô Vãn:…
“Cô nha là gặp được một người không hợp khẩu vị, mới không dễ dàng đúng không?”
Tô Vãn quả thực không muốn phun tào Đinh Giai Giai hoa tâm: “Trước khi chúng tôi đến các người vẫn luôn không gặp qua bất kỳ nguy hiểm gì?”
“Không có.”
Nghe Tô Vãn nói, Đinh Giai Giai lắc lắc đầu, sắc mặt cũng có chút hồng khác thường.
“Âyda, Tô Tiểu Vãn cô vẫn nên dùng tinh thần lực giao tiếp với tôi đi, âm thanh này của cô làm sao lại giống như mê âm vậy chứ?”
Tô Vãn: Đờ mờ! Làm sao lại không nói là thiên tính của vực sâu yêu nữ các người là dâm đãng?
Tô Vãn liếc mắt nhìn Đinh Giai Giai một cái, ngay sau đó lại dùng tinh thần lực của mình hỏi: “Dựa theo cô nói, cô đã từng cùng với Franks tách ra một đoạn thời gian, ở thời gian kia cô liên hệ Diệp Hân, hướng tổng bộ cầu cứu, mà sau khi cô và Franks một lần nữa hội hợp, cô có phải lập tức đem chuyện cầu cứu nói cho hắn biết hay không?”
“Đúng vậy!”
Đinh Giai Giai lại lần nữa gật đầu, ngay sau đó ánh mắt cô ấy đột nhiên trầm xuống: “Tô Tiểu Vãn, chẳng lẽ ý của cô là……”
Franks, là bị chấp pháp giả giả mạo?
Những lời này Đinh Giai Giai không có nói ra, mà Tô Vãn cũng chỉ là thần bí cười hề hề.
“Có phải hay không, chúng ta cứ tiếp tục là biết thôi! Nếu hiện tại chấp pháp giả vẫn luôn không xuất hiện, như vậy, chúng ta còn chờ cái gì? Lập tức mang theo Tử Linh pháp sư thánh cấp cùng với Địa Ngục Thi Vương đi ngược nam nữ chủ đi!”
Em gái cô!
Nghe Tô Vãn nói, Đinh Giai Giai hận không thể bóp chết chính mình, cô làm sao lại không nghĩ tới điểm này chứ?
Chấp pháp giả không xuất hiện?
Vậy đi ngược nam nữ chủ, đến lúc đó xem hắn làm sao còn tiếp tục nhịn?
Ai tới ngăn cản mình ngược vai chính, người đó chính là chấp pháp giả!“Được được được! Tô Tiểu Vãn, tôi quá yêu cô!”
Đinh Giai Giai cao hứng phấn chấn, lại lần nữa bổ nhào vào người Tô Vãn, hơn nữa lấy thế sét đánh không kịp bưng tai trộm hung hăn hôn ở trên mặt cô một cái.
Ngay sau đó, cô đã bị Tô Vãn đặc biệt ghét bỏ đẩy ra, nhìn thấy Tô Vãn đang không ngừng lau mặt, Đinh Giai Giai một bên lập tức mặt đầy hắc tuyến ——
Tô Tiểu Vãn, cô không yêu đồng sự!
Ô ô ô, cảm giác sẽ không yêu thêm ai nữa……
Chờ đến khi Đinh Giai Giai rốt cuộc vẻ mặt vui mừng rời đi, Tô Vãn nhịn không được ở trong phòng của mình thật sâu thở dài một hơi, cô rũ mi mắt, không có người nào nhìn thấy u quang ở đáy mắt của cô……
“Vợ.”
Không bao lâu, Tô Duệ liền mở cửa đi đến.
“Đinh Giai Giai nói cái gì với em?”
Nghe Tô Duệ hỏi, Tô Vãn liếc mắt nhìn hắn: “Đừng nói với em là anh không nghe được!”
Đối với lực cảm giác và tinh thần lực của Tô tướng quân, Tô Vãn luôn rất có tin tưởng.
Ách.
Nghe vợ mình nói, Tô Duệ nhịn không được cười xấu hổ: “Được rồi, vợ, anh đều nghe được, em có phải cũng hoài nghi Franks hay không?”
Hắn ở Tử Linh địa ngục không có người nào biết hắn rốt cuộc đã trải qua những gì.
Có lẽ hắn thật sự vận khí vô địch có thể lần lượt chạy thoát, nhưng, nếu tất cả đều là giả thì sao?
Lúc trước chấp pháp giả có thể sử dụng thân phận Đinh Giai Giai dẫn dụ Franks rời đi, hắn đồng dạng cũng có thể ở Tử Linh địa ngục giết chết Franks, sau đó chính mình biến thành bộ dáng Franks, rồi đuổi theo hoặc là mạt sát Đinh Giai Giai.
Mà hắn sở dĩ luôn không động thủ, một là bởi vì Đinh Giai Giai nói với hắn còn có viện binh, thứ hai, có khả năng là thời điểm hắn ở Tử Linh địa ngục giao đấu với Franks đã bị thương.
Phải biết rằng, chấp pháp giả thật ra cũng sẽ bị thương, bọn họ quản hạt rất nhiều thời không, mỗi lần tiến vào thời không đều là linh hồn thể của chính mình, bọn họ sẽ không chân chính tiêu vong, nhưng linh hồn bọn họ một khi bị thương, như vậy giá trị vũ lực của bọn họ sẽ giảm xuống.
Có phải hắn hay không, rất nhanh sẽ biết.
Tô Vãn nhìn Tô Duệ nhàn nhạt cười, đột nhiên mở miệng: “Em hơi mệt, buồn ngủ, anh muốn ngủ chung hay không?”
Ách,
Lại nghe được âm thanh ma tính kia của vợ mình, ánh mắt Tô Duệ ám ám: “Em ngủ trước đi, khuya anh sẽ ngủ, thuận tiện giám thị một chút động tĩnh bên ngoài.”
Động tĩnh theo như lời Tô Duệ, tự nhiên là muốn giám thị nhất cử nhất động của Franks, tuy rằng hắn đã là Tử Linh pháp sư thánh cấp, nhưng tinh thần lực cùng cảm giác lực lại không nhất định mạnh hơn Tô tướng quân.
“Ừm, vậy em ngủ đây, ngủ ngon.”
Tô Vãn gật gật đầu, sau đó liền cởi giày ra nhảy lên giường, đến quần áo cũng chưa cởi, cả người liền chui vào trong ổ chăn chỉ chốc lát sau liền ngủ.
Nhìn Tô Vãn ngủ ngon như vậy, Tô Duệ nhịn không được nhìn chằm chằm mặt của cô, lúc này hắn đang buông ra cảm giác võng của mình, cảm giác toàn bộ tất cả động tĩnh trong viện ——
"Ưm! Thật thoải mái! Thân ái chàng thật thoải mái!”
“Ưm, tiểu yêu tinh, nàng cũng rất tuyệt!”……
Tô Duệ:……
Cảm giác được trong một căn phòng khác, Đinh Giai Giai và Franks đang lăn giường, sắc mặt Tô Duệ lập tức đen xuống……
Sáng sớm hôm sau, thời điểm Tô Vãn tỉnh ngủ, phát hiện Tô Duệ đang ngồi ở một bên tĩnh tọa.
Ách, Tô Vãn lặng lẽ đứng dậy, lại vẫn kinh động Tô Duệ.
“Chào buổi sáng!” Tô Duệ mở to mắt, mỉm cười nhìn Tô Vãn.
“Chào buổi sáng, tối hôm qua anh một đêm không ngủ?” Tô Vãn nhìn quầng thâm mắt trên mặt Tô Duệ, nhịn không được hỏi một câu, Tô tướng quân anh có cần như vậy hay không? 24 giờ nghe trộm?
Tô Duệ:……
Bị bắt nghe xong phim người lớn được phát sóng trực tiếp cả đêm Tô tướng quân tỏ vẻ mình cũng thật khổ bức.
Không nghĩ tới Franks nhìn gầy ốm như vậy, đờ mờ, ban đêm quả thực muốn hóa thân thành sói, còn muốn liều mạng hơn Tô tướng quân.
Còn Đinh Giai Giai……
Tô Duệ đã không muốn đưa ra bất kỳ đánh giá gì, vực sâu yêu nữ thật là đa dạng đến không muốn không muốn.
……
Buổi sáng, bốn người cùng nhau ăn bữa sáng, thời điểm gặp mặt lại không có bất kỳ xấu hổ gì. Ăn xong cơm, Đinh Giai Giai lại thu thập một ít đồ vật để vào nhẫn không gian, bốn người chuẩn bị khởi hành.
Từ cái cứ điểm này đến trạm truyền tống lộ trình cũng khá xa, nhưng mà thực lực bốn người đều không tồi, hơn nữa Franks còn có một con Địa Ngục Thi Vương vô cùng hung hãn, cho nên dọc theo đường đi vài người vô kinh vô hiểm tới trạm truyền tống.
Sau khi đi vào trạm truyền tống, Tô Vãn và Tô Duệ lập tức lại ở trong đám người xếp hàng thật dài phát hiện hình bóng quen thuộc ——
Đờ mờ, đó không phải Bell sao?
Có trùng hợp như vậy hay không!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.