Edt: Mítt
~~~~~~~
"Tôi chỉ là một thám tử, trước mắt tôi cũng không tìm được bất kì chứng cứ gì chứng minh Từ Tử Minh là bị mưu sát."
Đối mặt với thần sắc kích động của Tô Vãn, ngữ khí Tiếu Kim thực vững vàng.
"Đương nhiên, tôi cũng không tán đồng cách nói ngoài ý muốn của cảnh sát."
Đây là có ý gì?
Tô Vãn đem đồ đạc thu thập tốt cầm ở trong tay.
"Anh cảm thấy Tử Minh là bị người ta mưu sát, nhưng anh vẫn luôn không tìm thấy chứng cứ, đúng không?"
Tiếu Kim nhún vai.
"Nói đúng ra, là Từ lão tiên sinh vẫn luôn tin tưởng vững chắc con trai mình bị mưu sát, bởi vì...... ừ, có chút việc tư của cố chủ không tiện lộ ra, tóm lại nửa năm qua tuy rằng tôi không thu hoạch được gì, nhưng tôi sẽ đúng hạn thu được tiền thuê của Từ gia, ừm, từng đó tiền đủ để duy trì văn phòng thám tử của tôi, để tôi cáo biệt với mì ăn liền đáng ghét."
Tô Vãn: Ha hả.
Thấy Tô Vãn vẻ mặt hoài nghi nhìn mình, Tiếu Kim chủ động giúp cô đem đồ đạc cầm ở trong tay.
"Cô dường như đang nghi ngờ năng lực phá án của tôi? Tôi muốn nói cho cô biết, Phàn Kha hắn chính là thủ hạ bại tướng của tôi, thời điểm tôi ở cảnh đội có tiếng thần thám thủ đoạn độc ác!"
"Đúng không? Tôi đây có thể hỏi vì sao mà anh bị khai trừ không?"
Tô Vãn nghe Tiếu Kim nói, nhịn không được hỏi lại một câu.
"Ách."
Sắc mặt Tiếu Kim có chút xấu hổ: "Cô làm sao biết tôi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-di-ban-gai-cu/1741731/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.