Edt: Mítt
~~~~~~~
Chuyện xưa của lão quỷ giống như là một hồi ảo cảnh chân thật, Tô Vãn vẫn luôn đứng ở một bên nhìn hắn ở bên trong minh hỏa màu đen, đem toàn bộ mấy chục mạng người của Tô trạch tàn sát hầu như không còn một ai.
Tên đạo sĩ kia được người ta dùng số tiền lớn mời đến cuối cùng còn bị lão quỷ nuốt hồn phách, chết thê thảm vô cùng.
Tình yêu của người với quỷ, trước nay đều có kết cục bi kịch.
“Lão quỷ, ông buông đi.”
Tô Vãn thở dài một tiếng, nhẹ nhàng đứng dậy.
“Vợ của ông, cô ấy hy vọng ông được sống thật tốt, thay cô ấy sống sót.”
“Buông?”
Con ngươi lão quỷ trở nên có chút u ám, đồng tử ám trầm hiện lên màu u lục.
“Phật gia nói, phóng hạ đồ đao, là có thể đạp địa thành Phật, nếu tôi buông, dấu vết tồn tại của Tiểu Uyển trên thế giới này sẽ bị thời gian mạt sát không còn một mảnh, tôi không muốn buông, nếu như cô không phải cô ấy, vậy cô cũng phải thay thế cô ấy lưu lại nơi này.”
Nói xong lão quỷ lại lần nữa vung tay lên, toàn bộ căn phòng lại khôi phục bộ dáng lúc đầu.
Nơi này, thì ra chính là nơi trăm năm trước Tô Uyển sinh sống, từ sau khi cô ấy chết, lão quỷ liền ở trên mảnh đất này không chịu rời đi.
Hắn vẫn luôn đợi, đợi Tiểu Uyển trở về……
“Lão quỷ, ông đã cứu tôi, tôi sẽ ghi tạc trong lòng, tôi sẽ nghĩ cách trả lại ân tình này cho ông, nhưng tôi tuyệt đối không thể lưu lại nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-di-ban-gai-cu/1741708/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.