Edt: Mítt
~~~~~~~
Màn đêm buông xuống, toàn bộ Yến Kinh nơi nơi lấp lánh những ánh đèn neon rực rỡ.
Tòa nhà 68 tầng cao chọc trời, Đỗ Thần ngồi ở trên ghế sopha trên tầng cao nhất, ngẩng đầu là có thể từ mái nhà trong suốt nhìn thấy sao sáng đầy trời ——
“Đỗ Thần, anh sẽ luôn yêu em sao?”
Một ngày kia cũng là dưới bầu trời đầy sao sáng, hắn lần đầu tiên dắt tay nhỏ của người mình thương.
Thiếu nữ thanh thuần, chớp đôi mắt sáng ngời trong suốt, thấp thỏm bất an nhìn hắn, trong giọng nói càng có rất nhiều sợ hãi cùng bất an đến từ sâu trong nội tâm của cô ——
Bọn họ đến từ hai tầng lớp hoàn toàn khác nhau, đối với đoạn tình yêu này, trước nay cô đều cảm thấy tự ti.
“Tô Vãn anh yêu em, sẽ yêu em cả đời, vĩnh viễn không thay lòng!”
Vĩnh, viễn, không, thay, lòng……
“Vĩnh viễn không…… Thay lòng đổi dạ.”
Đỗ Thần không tự chủ được nỉ non ra tiếng, đều nói thiếu niên không nói chuyện tình yêu, năm đó làm ngươi quyến luyến không quên rốt cuộc là một cái liếc mắt liền động tâm? Hay là dưới bầu trời đầy sao, nụ cười sáng lạn đơn thuần ấy?
Rõ ràng đã quên không sai biệt lắm, rõ ràng đã cảm thấy chính mình sẽ không yêu lại cô nữa, nhưng vì sao……
Đột nhiên cảm thấy trong lòng đau như vậy chứ?
“Đỗ thiếu, thật xin lỗi, là chúng tôi thất trách, Tô Vãn cô ấy xác thật là…… Đã từng tự sát, ở năm đó cả nhà bọn họ rời đi Yến Kinh bằng xe lửa, bởi vì sự việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-di-ban-gai-cu/1741687/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.