Edt: Mítt
~~~~~~~
Tô Vãn và Ngôn Vũ Nặc đi theo phía sau Trần Tập hầu như là chạy một mạch từ Thái y viện thẳng đến Thượng Phục Cục, còn chưa tới cửa liền nhìn thấy một đám nội thị đang nâng chiếu máu từ cửa Thượng Phục Cục đi ra.
“A!”
Ngôn Vũ Nặc gắt gao che miệng lại, hoảng sợ quay mặt đi, cả người đều dựa vào trước người Tô Vãn, một tay khác còn không quên run rẩy chặn hai mắt Tô Vãn.
Tiến cung đã hơn một năm, tuy rằng đã sớm nghe nói trong thâm cung mạng người như cỏ rác, nhưng đây lại là lần đầu tiên Ngôn Vũ Nặc nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
Lúc này nội thi nâng chiếu đầy máu vừa lúc đi đến bên cạnh ba người, chiếc chiếu dính đầy máu tươi kia không biết vì sao đột nhiên rớt ra một cánh tay máu vô lực rũ xuống.
“A!”
Ngôn Vũ Nặc lại lần nữa la hoảng lên, một khuôn mặt nhỏ vốn tái nhợt lúc này đã không còn giọt máu.
“Người nào đang ồn ào?”
Lúc này, mặc quan phục tổng quản thái giám Uông Ý cầm phất trần trong tay vẻ mặt sắc lạnh từ cửa cung đi ra, một đôi con ngươi lạnh nhạt trực tiếp dừng ở trên người Tô Vãn và Ngôn Vũ Nặc.
“Nô tỳ đáng chết, nô tỳ đáng chết!”
Ngôn Vũ Nặc dưới sự hoảng loạn lập tức lôi kéo Tô Vãn quỳ rạp trên mặt đất, hàm răng đều run.
“Uông tổng quản.”
Lúc này, Trần Tập bước tám bước nhỏ lúc lắc vội vàng chạy tới trước mặt Uông Ý một bên hành lễ một bên thấp giọng nói.
“Uông tổng quản, hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-di-ban-gai-cu/1741656/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.